CÔN LUÂN - Trang 565

- Được lắm Hoa Vô Xuy, ngươi muốn dùng công phu của người ngoài để
đối phó với chúng ta ư? Nếu ngươi muốn vậy – ông ta chỉ vào tim cười
nhạt nói – thì thử đâm Đồng lão tam vào đây xem xem máu ta hồng hay
đen.
Hoa Vô Xuy giật mình, mũi kiếm hơi hạ xuống, Đồng Chú đối diện chúng
nhân, hoàn toàn quay lưng lại bà, nói lớn:
- Hoa Vô Xuy, ngươi có biết tại sao bốn lão đầu tử chúng ta dồn mưu tính
kế phản kháng ngươi không? – ông ta dừng một chút rồi lại nói – chính vì
không ngờ kẻ ngoại nhân đó đã hại chết đệ đệ của ngươi.
Hoa Vô Xuy giận dữ quát:
- Ngươi nói nhảm nhí gì vậy?
Đồng Chú cười lạnh đáp:
- Năm đó nếu không phải người đó sính cường, kết thù với Tiêu Thiên
Tuyệt, Tiêu Thiên Tuyệt đã chẳng đến Thiên Cơ Cung, làm sao dẫn đến
trọng thương không thể chữa trị được? Nếu để con trai hắn làm chim cưu
cướp tổ chim sẻ (ý nói Hoa Thanh Uyên không phải gốc họ Hoa, nếu làm
chủ Thiên Cơ cung thì là người ngoài cướp ngôi) thì mấy lão đầu tử bọn ta
sống cùng bằng vô dụng.
Hoa Thanh Uyên thần sắc biến đổi, ngơ ngẩn nhìn mẫu thân, những việc
Đồng Chú nói ông mới nghe lần đầu.
Đồng Chú quay người lại, trừng mắt nhìn Hoa Vô Xuy nói:
- Ta hỏi lại ngươi, vì sao Linh Hạc Thu Sơn lại chết?
Hoa Vô Xuy giận dữ nói:
- Ta đã nói lúc trước rồi, hắn uống thuốc độc tự tận.
Đồng Chú cười lạnh nói:
- Đệ ấy vì sao uống thuốc độc tự tận, e rằng ngươi cũng biết rõ.
Hoa Vô Xuy sắc mặt hơi đổi, lạnh giọng đáp:
- Đồng Chú, ngươi càng lúc càng hồ đồ rồi!
Đồng Chú cười nói:
- Ai cũng biết rằng, Thu Sơn đối với Hoa Vô Xuy ngươi tình cảm sâu đậm,
vì thế cả đời không lập gia thất. Hừ, sau này ngươi lăng nhăng với tên
ngoại nhân kia, đệ ấy không ngờ si niệm vẫn không dứt. Ngày này sáu năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.