CÔN LUÂN - Trang 75

Văn Tĩnh trù trừ, nhưng không địch nổi khí thế của đối phương, đành há
miệng. Tiêu Lãnh vẩy tay. Một chấm đỏ bắn sang. Văn Tĩnh thấy nó tan ra,
trôi xuống bụng, toả hương thơm ngát, toàn thân khoan khoái, cơn đau ở
ngực cũng thuyên giảm phần nào.
Ngọc Linh bấm Văn Tĩnh. “Thằng ngốc! Mau tạ ơn vì Huyết Ngọc Hoàn
Dương đan của sư huynh ta đi, linh dược trị thương đấy.”
Tiêu Lãnh đanh mặt, hừ mũi, ngoắt đầu bước đi. Ngọc Linh đi theo, bảo
Văn Tĩnh vẫn đang đứng đực một chỗ: “Còn đợi gì? Đợi đao kề cổ mới
chịu đi hay sao?”
Văn Tĩnh cúi đầu buồn bã, vừa bước vừa hối hận nhủ bụng: “Sớm biết thế
này thì đã không rời khỏi khách sạn.”

Hết chương 3

Chú thích
623624 Nguyên văn: Thạch toả công, là môn ngạnh công của Thiếu Lâm
tự, dùng để luyện sức mạnh cánh tay. Dụng cụ là một cái khoá hình chữ
nhật có dóng ngang, giống khoá cửa xếp ngày nay, nhưng không có lỗ tra
chìa và lò xo, thường làm bằng đá hoa cương hoặc đá xanh, nhỏ thì 10 cân,
lớn thì 30-35 cân.
627628 Hiểu một cách tự nhiên, không cưỡng cầu
631632 Hiểu một cái gì đó rất siêu hình
635636 Nguyên văn có lầm lẫn, vì trong chương 1 nói tên khách sạn là Ba
Sơn chứ không phải Tử La. Tôi sẽ kiểm chứng và sửa lại theo bản in sách
khi nào có điều kiện.
639640 Nửa dưới bài từ Mật Châu xuất liệp, theo điệu Giang Thành tử của
Tô Thức.
Dịch nghĩa:
Ta tuy say nhưng trái tim hào hứng, can đảm tràn đầy,
Tóc mai lốm đốm pha sương, có hề chi?
Khi nào phái người cầm tiết phù đi biên cương Vân Trung, giống như Hán
Văn Đế phái Phùng Đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.