CON MẮT THẦN OSIRIS - Trang 102

xác ướp cổ xưa khi chúng chỉ đơn giản được quấn và đặt trong quan tài
bằng gỗ.”

Đúng lúc này một giọng quả quyết vang lên bên tai chúng tôi lịch sự báo

đã tới giờ đóng cửa, cùng lúc đó cơn thèm trà khiến chúng tôi nảy ra ý quay
lại cửa hàng sữa mến khách nọ. Với vẻ thảnh thơi và tảng lờ người nhân
viên đang dẫn chúng tôi ra khỏi phòng trưng bày, chúng tôi quay trở lại lối
vào Viện bảo tàng, tiếp tục mải mê nói chuyện về chủ đề nghi thức chôn cất
thời xưa.

Rời Viện bảo tàng, vẫn còn khá sớm so với thường lệ, hơn nữa đây lại là

ngày cuối cùng của chúng tôi ít nhất là trong thời điểm hiện tại, do đó
chúng tôi cố nán lại bên tách trà lâu đến mức bà chủ hiệu sữa nhìn chúng
tôi bằng vẻ không mấy hài lòng. Dọc đường về nhà, chúng tôi đi theo nhiều
lối ngang đến nỗi mãi sáu giờ mới tới Lincoln’s Inn Fields, tại đây chúng
tôi đi đường vòng ngang qua Quảng trường Russell, Quảng trường Red
Lion với lối đi cổ kính cùng tên, Bedford Row, Jockey’s Fiekds, Hand
Court, và Great Turnstile (cùng một vài nơi khác).

Ơ con phố chót cùng này, sự chú ý của chúng tôi bị hút về phía tấm

poster sặc sỡ trước cửa một quầy báo với dòng tiêu đề giật gân sau:

“THEM NHỮNG BỘ PHẬN KHÁC CỦA NGƯỜI BỊ GIẾT!”

Cô Bellingham liếc nhìn tấm poster và rùng mình.

“Thật kinh khủng!” Cô cảm thán, “Anh đã đọc tin đó chưa?”

“Vài ngày gần đây tôi không đọc báo.” Tôi đáp.

“Dĩ nhiên là không rồi, anh đã phải đổ bao nhiêu công sức vào mấy tờ

ghi chú của nợ ấy. Chúng tôi cũng không thường xuyên đọc báo lắm, ít nhất
chúng tôi không đem về nhà, nhưng bà Oman đúng là một người kinh dị
khi hứng thú với đủ chuyện rùng rơn, mà càng rùng rợn thì bà ấy lại càng
thích.”

“Nhưng…” Tôi thắc mắc, “Họ đã tìm thấy gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.