CON MẮT THẦN OSIRIS - Trang 155

Khi viên hạ sĩ đang sửa soạn đắp lại tấm ga với dáng vẻ như ông bầu

gánh xiếc vừa cho người ta xem màn biểu diễn, bỗng một tiếng đập cửa
thật lớn vang lên. Anh ta trải tấm ga với sự chính xác trịnh trọng, rồi sau
khi đã dẫn tôi ra tới sảnh, anh ta xoay chìa khóa cho ba người vào và giữ
cửa cho tôi bước ra. Nhưng sự xuất hiện của những người này khiến tôi
muốn nán lại một chút. Một trong số họ là viên cảnh sát địa phương, rõ
ràng đến vì công vụ; người thứ hai là một anh thợ người ướt đẫm và đầy
bùn, tay mang một chiếc túi nhỏ; còn người thứ ba tôi có thể đánh hơi thấy
là một đồng nghiệp của mình.

Viên hạ sĩ vẫn giữ cánh cửa mở rộng.

“Tôi còn giúp gì được cho anh nữa không?” Anh ta vui vẻ hỏi.

“Ông có phải là bác sĩ của đồn cảnh sát?” Tôi hỏi.

“Phải, tôi là bác sĩ của đồn cảnh sát.” Người mới đến trả lời, “Anh cần gì

ở tôi?”

Viên hạ sĩ giới thiệu, “Anh đây là một bác sĩ được cơ quan điều tra cho

phép khám nghiệm thi thể, đại diện cho gia đình của nạn nhân, ý tôi là gia
đình ông Bellingham.” Anh ta bổ sung khi nhận được cái nhìn đầy tò mò
của bác sĩ.

“Tôi hiểu.” Bác sĩ nói, “Họ đã tìm được phần thân mình còn lại, theo tôi

được biết là gồm cả các xương sườn đã bị tách ròi khỏi những bộ phận
khác, có phải thế không, Davis?”

“Vâng, thưa ông.” Người kia đáp, “Thanh tra Badger nói rằng tất cả

xương sườn và xương cổ đều nằm trong túi này.

“Ông thanh tra có vẻ như là một nhà giải phẩu.” Tôi nhận xét.

Viên hạ sĩ mỉm cười, “Ông Badger là một quý ông uyên bác. Ông ta tới

đây khá sớm vào buổi sáng và dành nhiều thời gian xem xét những mẩu
xương rồi ghi vào sổ. Tôi nghĩ ông ta chắc đã suy ra điều gì rồi, nhưng lại
cực kì kín tiếng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.