CON MẮT THẦN OSIRIS - Trang 187

bước xuống bục. Tôi dựa lưng vào ghế và quay sang quan sát cô
Bellingham đang chăm chú suy nghĩ.

“Cô nghĩ gì về chúng?” Tôi hỏi.

“Các chứng cứ đều rất đầy đủ và chắc chắn.” Cô đáp lại, đoạn thở dài,

thì thầm với tôi, “Bác John thật đáng thương! Thật kinh khủng khi nhắc đến
bác ấy bằng giọng điệu vô cảm, chỉ thuần túy vì công việc này - ‘người lập
di chúc’, như thể bác ấy chẳng là gì ngoài một kí hiệu toán học.”

“Không có chỗ cho lòng thương cảm trong một phiên tòa, tôi nghĩ vậy.”

Tôi đáp lại.

Cô tỏ vẻ đồng tình với tôi và hỏi, “Thế còn quý cô này là ai?”

“Quý cố này” là một phụ nữ trẻ ăn mặc thời thượng vừa mới nhảy tót lên

trên buch nhân chứng và đang nói lời tuyên thệ. Sau khi làm xong các thủ
tục, co ta trả lời câu hỏi của cô Bellingham và ông Loram bằng cách đáp
rằng tên mình là Augustina Gwendoline Dobbs, người giúp việc trong nhà
ông George Hurst, đang sống tại Poplars, Eltham.

“Tôi cứ tưởng ông Hurst sống một mình?” Ông Loram hỏi.

“Tôi không hiểu ý ông là gì.”

Cô Dobbs nói, nhưng ông luật sư giải thích, “Ý tôi là ông ta không kết

hôn đứng không?”

“Vậy thì sao?” Nhân chứng đáp lại một cách chua ngoa.

“Tôi đang hỏi cô cơ mà.”

“Tôi biết.” Nhân chứng trả lời với vẻ bực bội, “Và tôi phải nói rằng ông

không có quyền gì đề nói bóng gió về một quý cô trẻ đáng kính khi còn
một đầu bếp kiêm quản gia và một phụ bếp sống trong nhà, mà đấy chưa kể
ông ấy còn đáng tuổi cha tôi nữa…”

Tới đây ông thẩm phán giật mình nhắm nghiền mắt. Ông Loram ngắt lời,

“Tôi không hề ám chỉ như vậy. Tôi chỉ hỏi rằng, chủ nhân của cô - ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.