CON MỒI TÁO BẠO - Trang 119

Viên thám tử đút chiếc móc vào trong lỗ trên tấm đệm sâu khoảng một

gang tay và nói.

- Đây rồi! Tôi cảm thấy đụng phải vật gì cứng.
- Anh có thể làm cái móc ở đầu để lấy nó ra được không?
- Để tôi thử xem. - Inskip nói và dùng kìm bẻ đầu sợi kẽm và đút vào lỗ

đệm dò tìm, ngoáy tới lui, lên xuống, sau cùng kéo nhẹ ra.

- Tôi đã móc được.
Một vật kim loại chui ra khỏi lỗ. Inskip kêu lên.
- Đầu đạn cỡ 38.
Mason đứng im lặng suy tư.
- Ta làm sao bây giờ? - Inskip hỏi.
- Đem tấm đệm lên và làm giường lại - Mason nói - Sau đó anh lấy mũi

dao sắc khắc nhẹ lên đít đầu đạn để đánh dấu nhận dạng nhưng đừng làm
biến dạng đầu đạn.

- Rồi sao nữa? - Inskip hỏi.
- Sau đó - Masen nói - giữ kỹ nó đừng để thất lạc trong mọi trường hợp.
- Khoan đã - Inskip nói - Tôi nghĩ rằng ông nên giữ nó.
Mason lắc đầu.
- Tôi không muốn đứng ra làm nhân chứng trong một vụ mà tôi đứng ra

bào chữa. Tôi muốn anh giữ nó. Lấy tờ giấy mềm gói lại để tránh viên đạn bị
xước.

- Rồi sao đó? - Inskip hỏi.
- Sau đó - Mason nói - làm giường và leo lên ngủ.
- Tôi không hiểu tại sao viên đạn lại chui vào trong đó. - Inskip nói.
- Đó là điều - Mason nói - chúng ta phải tìm hiểu.
- Ông có muốn thiên hạ biết điều này không?
- Bây giờ thì chưa - Mason nói - Cảnh sát sẽ cười tụi mình là đưa ra bằng

chứng vớ vẩn.

- Nhưng để về sau thì tình trạng trở nên tồi tệ hơn. - Inskip nhắc nhở.
- Tôi biết - Mason nói - Đó là lý do tại sao mình phải giữ đầu đạn. Anh đã

ở bao lâu trong ngành này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.