CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 162

ta nắm giữ, trước khi thất bại dưới tay Thượng nghị sĩ Grant”.

“Chúng tôi... không chịu ảnh hưởng của bất kỳ Thượng nghị sĩ nào,”

một trong số các đặc vụ FBI lên tiếng.

O'Conner nói, “Thật sao?”.
Đặc vụ kia gật đầu, nói tiếp, “Đúng như vậy,” nhưng không ai tin.

Thậm chí ông ta còn chẳng tin tưởng chính mình.

“Thậm chí cả Thượng nghị sĩ là nạn nhân của một âm mưu ám sát rõ

rành rành...”

Một đặc vụ khác, lần này là phụ nữ, tên là Jane Chase, xen vào, “Đây

không phải lúc cũng như là chỗ để tranh luận về chuyện ảnh hưởng”. Bà ta
quay sang Lucas. “Anh có rất nhiều kinh nghiệm điều tra án mạng cho
Phòng Cảnh sát Minneapolis và Cục Điều tra Hình sự.”

“Cục Giám sát Hình sự,” Lucas chỉnh lại. “Đúng. Tôi đã phụ trách

điều tra khoảng chín mươi vụ án mạng trong trên dưới hai mươi năm. Hầu
hết các vụ đều đơn giản, tuy nhiên có vài vụ... phức tạp hơn. Tôi đã hợp tác
chặt chẽ với vài đặc vụ của bà.”

Bà ta gật đầu. “Chúng tôi biết. Phó Giám đốc Mallard có bảo đảm cho

anh và khuyên chúng tôi nên lùi lại, cho phép Cục Cảnh sát Tư pháp tiếp
tục dẫn dắt cuộc điều tra này.”

“Ông ấy thật tử tế,” Lucas nói. “Ông ấy là người thông minh.”
“Đúng vậy,” Chase đáp. Bà ta nhìn tất cả các đặc vụ còn lại quanh

bàn. “Còn ai có vấn đề gì khi cho phép cảnh sát Davenport cùng các đồng
nghiệp của anh ta tiếp tục dẫn dắt cuộc điều tra này không, ít nhất là vào
thời điểm hiện tại?”

Một trong số những người đàn ông nói với Lucas, “Anh sẽ cần phải

hiếu chiến một cách thận trọng. Nhưng hãy cứ hiếu chiến nhé”.

Tất cả các đặc vụ cùng gật đầu, O’Conner nói, “Nghe này các anh bạn,

xin cảm ơn đã ủng hộ. Tôi nghĩ chúng ta đã nhất trí về chuyện này...”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.