CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 217

Gã gọi cho Ritter. “Có thể chúng ta gặp rắc rối tại St. Paul. Ta cạn nói

chuyện.”

“Ở đâu?”

“Nhà tao.”

KHI MUA NHÀ ở Georgetown, Parrish đã chọn căn nhà tốt nhất mình có
thể kiếm được, ấy là căn nhà phố từ cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX, trông
ổn về kết cấu nhưng bên trong thì đúng là một mớ hỗn độn. Gã phải theo
học các khóa dạy sửa chữa nâng cấp nhà cửa tại một trường cao đẳng cộng
đồng ba năm trước khi xắn tay áo nâng cấp căn nhà đâu vào đấy.

Kế hoạch khiến gã tự hào nhất có liên quan đến một cái tủ. Nó nằm

trong phòng ngủ, vốn được gã cải tạo thành phòng làm việc. Gã lột bỏ toàn
bộ ván khuôn bao quanh cánh cửa ban đầu, thay bằng tấm ván lõi kim loại
nặng chịch, gắn chặt vào tường. Gã sơn phết tấm ván này tông xoẹt tông
với tường, gắn kèm tủ sách làm mặt tiền.

Cánh cửa mới này có một ổ khóa, cách mặt sàn xấp xỉ hai mét, với

một chốt khóa nặng nề bảo đảm tủ sách sẽ không suy suyển, bất chấp kẻ
ngoài kia có đẩy hay kéo mạnh cỡ nào. Bởi ổ khóa nằm ngay phía trên một
trong các giá tủ sách, không ai có thể trông thấy nó trừ phi người đó đứng
trên ghế hay là vận động viên bóng rổ NBA. Một khi mở khóa, tủ sách sẽ
tránh sang bên làm lộ ra cái tủ khác.

Một cái tủ chứa đầy hàng nóng. Parrish tự nhận thấy bản thân là kẻ

chuẩn bị tốt, một kẻ có khả năng sống sót. Gã thích cái ý tưởng có căn
phòng ẩn náu riêng trong nhà.

Gã có hai khẩu súng trường bắn phát một dùng trong chiến đấu, một

khẩu súng trường màu đen trong tủ, cùng một tá súng lục, bao gồm hai
khẩu lắp ống giảm thanh. Gã còn sở hữu cả một ngăn kéo chứa toàn dao
găm, một ngăn kéo đầy đạn dược, hai cung tên trợ lực cùng một trăm mũi
tên bằng sợi carbon, áo giáp bảo vệ cơ thể, mũ sắt phong cách lực lượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.