CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 305

Bob và Rae nhìn một anh chàng FBI trong đội khám xét cuộn các tấm

thảm lại, Lucas gọi: “Bà ta đến rồi. Biến khỏi đây thôi”.

Họ nhanh chóng rút vào phòng làm việc, Chase ra đón Oakes ở cửa

trước, dẫn bà ta vào phòng khách.

Rae nói cho Lucas nghe những gì cô biết về các tấm thảm nhà

Claxson. “Chúng rất ổn, dù không phải tuyệt phẩm. Hầu hết đều sản xuất
tại Ấn Độ. Anh chàng bán thảm bảo tôi rằng nhìn chúng đẹp rụng tim
luôn.”

Họ đang nói chuyện phiếm về mấy cái thảm, đống súng ống, mấy cái

gương và các hộp mỹ nghệ, cùng hai thanh kiếm Nhật treo trên giá gần cửa
ra vào. Mười phút sau, Chase ló đầu vào phòng, nói, “Chuyện này khiến tôi
thấy lo, nên... bình tĩnh hết sức có thể nhé”.

Lucas gật đầu. “Được mà.”

KHI LUCAS, BOB VÀ RAE bước vào phòng khách chính, Oakes ngồi
trên chiếc sô pha màu be, trông có vẻ như hàng Ý, hai đầu gối khép sát vào
nhau, hai khuỷu tay nép sát hai hông, hai bàn tay siết chặt chiếc túi xách để
trên lòng. Bà ta đang sợ hãi.

Rae ngồi thụp xuống sô pha cạnh bà ta, chỉ cách vài phân. “Ối!” Cô ấy

thốt lên, thọc tay vào trong áo khoác rút ra khẩu Glock. Cô ấy rướn người
sang phía Oakes, thả rơi khẩu súng xuống chiếc bàn nhỏ bên cạnh, vang lên
tiếng lanh canh ầm ĩ, nòng súng chĩa về phía Oakes. Quay sang Oakes, cô
ấy nói, “Tôi điên lắm rồi đấy, hiểu tôi muốn nói gì không?”.

Đó là câu hỏi tu từ nên Oakes không trả lời. Lucas lấy ghế ngồi đối

diện với bà ta, Bob kéo thêm cái ghế khác, các chân ghế miết trên bề mặt
sàn lát ván tạo nên tiếng rít nghe lộng óc, cho đến khi cậu ta ngồi quá gần
bà ta.

Lucas nói, “Bà Oakes...”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.