CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 40

“Mã hóa toàn bộ, gửi đến một nơi mà chỉ Reese và tôi biết thôi,”

Grant đáp.

“Tốt, tôi ấn tượng đấy,” Parrish nói. “Nghe này, nếu vụ này trở nên

phức tạp, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu đề nghị Reese đưa cả cục một lần hay
sao? Hay đến gặp anh ta vài lần sẽ tốt hơn?”

“Anh cần bao nhiêu?” Mụ hỏi.
“Tôi chưa biết. Nếu mỗi lần chúng tôi quay lại, nó có thể liên quan

đến một sự kiện... đặc biệt... có thể là rắc rối. Chúng tôi có thể cần vài sự
kiện trong hai năm tới.”

Mụ gật đầu. “Tôi sẽ dặn Reese trao cho anh một nửa,” mụ nói. “Anh

có thể theo dõi Davenport sớm được chừng nào?”

“Một nửa của bao nhiêu?”
“Nửa triệu,” mụ đáp. “Chắc đủ rồi chứ?”
Một lần nữa bị ấn tượng, cho dù Parrish không nói ra. “Chiều nay tôi

sẽ bay đến Minneapolis. Tôi muốn đích thân liên hệ với Reese. Siết chặt
thòng lọng,” Parrish đáp. “Tôi sẽ cử người bám theo Davenport ngay lập
tức, tìm hiểu xem y đang ở đâu.”

“Có thể y chưa tìm được khách sạn. Tôi được biết phải đến mai hoặc

ngày kia y mới có mặt ở đây.”

“Cô moi được thông tin đấy từ đâu ra thế?” Parrish hỏi.
“Tôi có người trong tổ chức của Smalls.”

“Chà.” Lại bị ấn tượng. “Nếu Davenport bay máy bay thương mại,

chúng tôi có thể tìm ra chuyến bay của y, nhận diện y tại sân bay khi máy
bay hạ cánh.”

“Làm đi.” Mụ chỉ gã ra cửa. “Giữ liên lạc đấy.”
Đang bước, Parrish bỗng dừng chân, quay người lại. “Vì cô muốn biết

mọi thứ nên tôi có một đề nghị cô có thể thấy hứng thú đấy. Hoặc có thể
quên luôn nó đi”

“Là gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.