CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 91

“Hừm.” Bà ta cau có nhìn anh, như thể đánh giá xem anh có đang nói

thật không, cuối cùng bà ta thừa nhận, “Ông ấy đi California có việc gì ấy
rồi”.

“Ông ấy ở trong quân đội sao?”

“Không, ông ấy là nhà truyền giáo. Chắc tuần sau ông ấy về, nhưng

ông ấy vẫn trả lương cho tôi cả tuần sau nữa.”

TẠI NGÔI NHÀ KẾ TIẾP, dạng nhà trệt sơn màu xanh xám đứng biệt lập
trong một khu yên tĩnh, xung quanh là các ngôi nhà có kiểu dáng kiến trúc
tương tự, với cây cối và những bãi cỏ xinh xắn. Anh vừa quay bước khỏi
cánh cửa trước, thì một chiếc Mustang động cơ năm lít màu đen tiến lên lối
xe vào nhà. Một người đàn ông gầy còm, tay chân khẳng khiu, làn da rám
nắng đen sạm trong bộ đồng phục quân nhân màu xanh bước xuống xe.
Trên hai vai ông ta là huy hiệu lá sồi bạc quân hàm trung tá. “Xin chào?”
Ông ta gọi to.

Lucas bước đến tự giới thiệu, viên trung tá nói, “Horace Stout. Tôi có

thể giúp gì cho anh?”.

“Tôi cần nói chuyện với ngài về Jack Parrish.”

Mặt nhăn nhó, Stout đáp. “Vào nhà rồi hẵng nói.”
Tuy sống độc thân nhưng Stout vẫn giữ nhà cửa ngăn nắp, trong góc

phòng là cây piano cỡ lớn dòng M.Steinway, loại dùng cho studio âm nhạc
với một chồng bản nhạc cho đàn dương cầm đang nằm trên nắp phím.
Lucas nói rằng vợ anh cũng có loại đàn tương tự. Stout nói, “Đó là những
gì tôi nhận được sau mười một năm kết hôn. Cây đàn ấy cùng một con chó
bệnh tật mới chết năm ngoái”.

“Rất tiếc về chuyện đó,” Lucas lẩm bẩm.

“Anh muốn nước cam hay nước khoáng đây?” Stout hỏi. “Tôi không

có rượu.”

“Nước cam được rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.