CƠN MƯA - Trang 133

“Lần sau không nấu cơm thì có thể sang ăn chung với chúng tôi, dù

sao cách cũng không xa.” Tôn Bằng cảm thấy câu này nói đầy ẩn ý, lại
thêm một câu, “Cường Tử bọn họ cũng hay đến.”

Trần Nham nhìn anh, mỉm cười.

Cô lau tay, bưng cốc lặng lẽ chạm cốc cùng anh.

Động tác uống bia của Trần Nham giống hành vi cử chỉ ngày thường

của cô, tư thế rất tao nhã, uống rất chậm, nhưng liền một hơi uống cạn.

Nhìn cái cốc không trong tay cô, Tôn Bằng muốn bảo cô uống chậm

một chút, nhưng anh hút thuốc, không nói gì cả, bưng cái cốc trước mặt lên
cũng uống một hơi cạn sạch.

Trần Nham nhìn cái cốc không bám bọt, lại nhìn anh, nói, “Buổi sáng

gặp được người của công ty các anh, trong chùa Bảo Sơn, tôi tưởng anh
cũng sẽ có mặt.”

“Tôi đi rồi,” anh nhìn cô, “Sau đó đưa người đến sân bay nên đi

trước.”

Cô gật đầu.

Trần Nham rót đầy bia giúp anh, rồi từ từ rót đầy cho mình.

Tôn Bằng nhìn động tác của cô.

Sợ bọt tràn ra, cô đổ rất chậm rất nhẹ nhàng, ngón tay cầm chai bia

mảnh thon dài, móng tay sơn một lớp sơn móng không màu, đây là điều mà
trước đây anh không chú ý.

“Buổi sáng cô đi làm việc à?”

“Không có, đi chơi với bạn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.