CƠN MƯA - Trang 163

Trần Nham mỉm cười.

Chẳng những biết, mà cô còn từng gặp qua.

Khi đó cô vừa tan làm, mua trái cây ở tiệm trái cây gần cơ quan, một

chiếc xe màu trắng dừng trước cửa tiệm, một cô gái trẻ chạy từ ghế phụ
xuống.

Cô gái bước nhanh nhẹn vào tiệm, phát hiện cái gì đó, quay đầu la một

câu về phía cửa sổ xe đang mở, “Tiền Văn, có dâu tây này, anh có ăn
không?”

Tiệm trái cây rất nhỏ. Tiền Văn từ trên xe bước xuống, bấm “tít” một

tiếng khóa xe lại. Cô gái tiến lên đón ôm cánh tay anh ta đầy thân mật,
“Mùa này mà đã có dâu tây rồi, mua một ít được không?”

“Em muốn ăn thì cứ mua đi.”

Đi vào trong tiệm, Tiền Văn nhìn thấy Trần Nham, ngẩn ra, ngay sau

đó hất cằm với cô một cách tự nhiên, “Vừa tan làm ư?”

Trong lúc vô tình, bọn họ đã xa lạ hơn rất nhiều.

Sau lần tỏ tình thất bại dưới lầu nhà cô, có một đêm anh ta lại uống

say, gọi cho cô hai cú điện thoại, cô không hề nhận cái nào. Sau đó, anh ta
gửi một tin wechat tình cảm lộ liễu, giống như hai cú điện thoại kia, đá
chìm đáy biển, ngay cả một lời từ chối cũng không có.

Anh ta bắt đầu cảm thấy, người phụ nữ này làm việc rất tuyệt tình,

giống như không có trái tim vậy.

Hễ là người cô không muốn đối mặt, điều cô không mong muốn, cô sẽ

trực tiếp quên tất cả, ngay cả mắt cô cũng không lọt vào nổi, đến cuối cùng,
một tiếng từ chối cũng là hi vọng xa vời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.