CƠN MƯA - Trang 164

Tiền Văn giới thiệu đơn giản với cô gái kia, “Đồng nghiệp trước đây

của anh, Trần Nham của kênh tin tức.” Lại nói với Trần Nham, “Hứa Vân,
người yêu của tôi, năm nay vừa đến tổ phóng viên khu vực mới.”

Sắc mặt Hứa Vân hơi ngạc nhiên mừng rỡ, “Chào chị, thì ra chị chính

là chị Trần Nham, em hay xem bản tin của chị lắm.”

Trần Nham cười nhạt một cái, “Chào cô. Dâu tây mùa này thật ra

không ngon lắm, dùng thuốc khá nhiều.”

Tiền Văn nói với Hứa Vân, “Cô ấy chạy mảng nông nghiệp, có bệnh

nghề nghiệp ấy mà.”

Trần Nham mỉm cười, nhìn Tiền Văn nói, “Hai người đi dạo đi, tôi đi

trước đây.”

Tiền Văn nhìn cô, gật đầu: “Lần sau tụ tập.”

“Được.”

Hứa Vân nhìn Trần Nham rời khỏi, nhìn thấy Tiền Văn vẫn đang nhìn

chằm chằm bóng lưng rời đi của cô, cầm một hộp dâu tây đỏ trước mặt lên
nhìn, “Trông ngon lắm mà. Bây giờ trái cây nào mà chẳng dùng thuốc, con
người không thể nghiêm túc quá, nghiêm túc một cái là không ăn được gì
cả.”

Ông chủ tiệm trái cây thừa cơ nói, “Người đẹp, cô yên tâm đi, mọi thứ

trong tiệm chúng tôi đều là sản phẩm xanh. Dâu tây này vừa mang ra thành
phố, không có mấy tiệm bán đâu. Nếm thử xem có tươi không.”

Hứa Vân mỉm cười, “Thế à, chú cân một hộp giúp cháu đi.” Cô ấy

nhìn Tiền Văn một cái, “Em mua một hộp dâu tây, anh xem thử anh còn
muốn ăn gì nữa không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.