CƠN MƯA - Trang 228

Lý Đông cười cười, “Tớ thuận miệng nói thôi, khác với tưởng tượng

ấy mà. Tưởng yêu cầu của cậu ấy rất cao.”

Lục Gia Di khẽ cười một tiếng, “Cậu được chưa đấy, năm sau cậu

muốn kết hôn phải không?”

Lý Đông cười, “Tớ chỉ thuận miệng hỏi thử, cậu nghĩ đi đâu vậy, cứ

chọc tớ thôi.”

Bữa tiệc kết thúc, Tôn Bằng và Trần Nham chào cô dâu, chú rể, đứng

trước cửa thang máy chờ thang máy.

Đúng lúc Lý Đông cũng đi ra cùng một làn sóng khách.

Bọn họ đi vào trước, bị một nhóm người chen chúc đẩy vào tận trong

cùng thang máy.

Khóe mắt Trần Nham nhìn nút bấm, “Xin bấm xuống tầng một giúp.”

Lý Đông gần bên cửa bấm giúp cô, nói, “Không lái xe tới ư?”

“Chúng tôi lái motor tới.”

Lý Đông nghe thấy giọng Tôn Bằng, thoáng ngẩn ra, quay đầu nhìn,

mỉm cười, “Sáng suốt. Lúc tôi tới thì bên dưới đã kẹt cứng rồi.”

Đến tầng một, chỉ có Tôn Bằng đang nắm tay Trần Nham chen ra khỏi

thang máy.

Lý Đông nói, “Trần Nham, lần sau tụ tập nữa nhé.”

Trần Nham cười cười, “Tạm biệt.”

Trong bữa tiệc, hai người đã uống một ít rượu vang đỏ, ra khỏi khách

sạn, họ không vội lái xe về nhà, mà sánh bước tản bộ trên vỉa hè.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.