CƠN MƯA - Trang 257

Lần đầu tiên Tôn Bằng nhìn thấy dáng vẻ này của cô, sờ đầu cô một

cái, “Không sao đâu, đưa em về chỗ mẹ em nhé.”

Cô không đáp lại, đứng trầm mặc trong gió một lúc, thở nhẹ một hơi.

Cô nhìn giờ, mười một giờ rưỡi.

Nhanh chóng đến khách sạn, nhân viên phục vụ ỉu xìu nhìn máy vi

tính, mặt mày lạnh lùng bấm chuột, “Làm phiền lấy chứng minh thư ra một
chút.”

Trần Nham đưa cho cô ấy, cô ấy nhận lấy, ngước mắt nhìn Tôn Bằng

một cái, “Cần của cả hai người.”

Trần Nham phản ứng được, vừa định mở miệng nói là một người,

nhưng Tôn Bằng đã lấy chứng minh thư.

Trần Nham liếc nhìn anh, rồi nhìn một chậu hoa trang trí trên quầy lễ

tân, không lên tiếng.

“Một phòng giường lớn, 198. Đây là thẻ phòng, trả tiền phòng và tiền

thế chấp một lần.”

Đăng kí xong xuôi, Tôn Bằng trả tiền phòng và tiền thế chấp xong, lấy

thẻ phòng rồi đi cùng Trần Nham vào thang máy.

Ba mặt thang máy là gương, bóng dáng mơ hồ của hai người phản

chiếu trên cửa, lẳng lặng chờ đợi đi lên.

Tôn Bằng nhìn thẳng phía trước, mặt không biểu lộ cảm xúc gì.

Khóe mắt Trần Nham đang liếc con số màu đỏ kia, chầm chậm thay

đổi.

Căn phòng ở tầng ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.