CƠN MƯA - Trang 259

Trên giường chỉ có ánh sáng yếu ớt từ ngoài cửa sổ hắt vào.

Tôn Bằng nhấc thân trên, nhìn đôi mắt mờ mịt của cô, nhìn vẻ bóng

mờ trên làn da cô, nhìn ánh sáng lập lòe nhàn nhạt thong thả di chuyển trên
thân thể cô như một câu đố, vô cùng mê hồn.

Cơ lưng anh giãn ra, anh kéo cổ áo cởi chiếc áo tay ngắn trên người,

để lộ cơ thể cường tráng, rồi cởi dây thắt lưng.

Đàn ông đối mặt với phụ nữ là sự mâu thuẫn.

Bảo vệ cô đồng thời xâm phạm cô, yêu thương cô đồng thời tổn

thương cô.

Mồ hôi của anh rơi trên cổ cô, nghe tiếng cô rên rỉ không thể đè nén.

Tấm rèm mỏng bị gió từ khe cửa sổ thổi bay lên một góc, nhè nhẹ

nâng lên.

Trần Nham nằm trong vòng tay anh, cánh tay ướt đẫm của anh khoác

bên vòng eo thon của cô, hơi chùng xuống. Cô lẳng lặng nhìn trần nhà, thời
gian như chậm lại, mỗi một giây đều rất chậm rất dài.

Cả người bọn họ đẫm mồ hôi, quấn quýt lấy nhau như vậy, không cảm

thấy khó chịu, mà chỉ cảm thấy không thể thân mật hơn nữa. Tình dục và
tình yêu hòa hợp với nhau, yên lòng mà thỏa mãn.

Một lát sau, anh sờ mặt cô, vén mái tóc bị thấm ướt bên tai cô, vuốt ve

vành tai cô, nhìn lông mi cô từ trên xuống.

Nhìn một hồi, anh không nhịn được lại cúi đầu sáp tới hôn mắt cô,

miệng cô, từ từ trêu ghẹo.

“Không mệt sao…” Trần Nham thở hổn hển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.