CƠN MƯA - Trang 458

Một bữa cơm ăn thẳng đến hơn tám giờ mới kết thúc. Trước đó đã hẹn

tối nay Trần Nham đến ngủ với Bối Bối ở nhà mới. Trình Đông Bình biết
phải uống rượu, nên đã tìm tài xế lái thay trước, tài xế gọi điện thoại nói
đến ngay, Bối Bối đi cùng anh ta ra ngoài chờ.

“Không uống nhiều đấy chứ?”

“Không sao đâu, nếu không phải sợ dọc đường kiểm tra, thì anh tự lái

về rồi.”

Họ đi dọc theo lề đường, gió rất lớn, Bối Bối mặc chiếc áo khoác dài,

khoanh tay, hờ hững liếc anh một cái, “Anh tự kiểm điểm đi.”

Anh cười cười, không nói gì, khoác vai cô đi hai bước, bỗng hôn lên

mặt cô một cái.

Bối Bối lườm anh, dùng mu bàn tay lau.

Anh dừng lại nhìn cô, lại hôn môi cô.

Bối Bối đẩy anh ra, “Say khướt rồi à?”

Anh sờ mặt cô, rồi lại sờ tóc cô, thở ra một hơi, chậm rãi ôm chặt cô.

“Lạnh phải không? Mặt lạnh ngắt cả rồi.” Anh lẩm bẩm bên tai cô,

“Chưa thấy người phụ nữ nào trọng bạn khinh sắc như em bao giờ, nhà mới
sao không gọi anh tới lăn giường (1) cho em, hả?”

(1) Tục lăn giường: Một trong những phong tục của Trung Quốc, sau

khi giường cưới trang trí xong, trẻ em hay được cho lăn lộn trên giường để
chúc phúc cho cặp đôi mới đông con nhiều cháu.

Bối Bối cảm thấy buồn cười, “Anh tưởng anh là trẻ con à? Lại còn lăn

giường nữa…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.