CƠN MƯA - Trang 513

nhỏ trên tay. Đương nhiên, cái từ “có giá trị không nhỏ” này chỉ là nói với
người bình thường.

Trương Cường và Khổng Trân không mời luật sư, cân nhắc đến việc

họ là lao động nhập cư, nên tòa cung cấp sự trợ giúp pháp lý cho họ. Bởi vì
vẫn còn dị nghị đối với giá của chiếc vòng ngọc, nên trước khi mở phiên
tòa, luật sư trợ giúp pháp lý đã đề xuất xin làm giám định tư pháp cho họ.
Công ty phụ trách giám định tư pháp do tòa chọn ngẫu nhiên, để cho thấy
rõ sự công bằng.

Trên tòa, công ty thẩm định vật sưu tầm này đưa ra một phần tài liệu,

giám định chất liệu làm nên chiếc vòng ngọc là ngọc bích bậc hai, tính ra
giá thị trường là bảy trăm hai mươi ngàn, phần còn lại sau khi vỡ không có
giá trị thương mại hay sưu tầm. Bên cạnh đó còn xác minh, hóa đơn mua
hàng bảy trăm tám mươi ngàn tệ mà nguyên đơn cung cấp thật sự hợp
pháp.

Sau khi hai bên biện luận trần thuật, tòa phán quyết, tranh chấp dân sự

này vì nguyên đơn ra tay trước nên phải chịu trách nhiệm chủ yếu bảy
mươi phần trăm. Bị đơn Khổng Trân, Trương Cường mỗi người chịu mười
lăm phần trăm trách nhiệm.

Cuối cùng, cộng chung lại, họ cần phải trả cho nguyên đơn tổn thất hai

trăm sáu mươi ngàn tệ.

Giải quyết dứt khoát, mọi việc kết thúc. Hai trăm sáu mươi ngàn tệ.

Rời tòa, Tôn Bằng, Trương Cường và Khổng Trân ở trong căn phòng

trọ nhỏ tối tăm ngột ngạt cả buổi chiều, trơ mắt nhìn ánh mặt trời tối dần
từng chút một sau rèm cửa sổ.

Khi Trần Nham gọi cú điện thoại thứ ba là năm giờ chiều, Tôn Bằng

chần chừ một lúc, ra ngoài nhận máy. Cũng chính từ cú điện thoại này, Trần
Nham nghe được đầu đuôi sự việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.