CƠN MƯA - Trang 53

Lái xe một lúc, hai lần anh ta quay đầu đều thấy tầm mắt cô dừng trên

trái táo đó, nói, “Người già mê tín, cứ bắt tôi để một trái, ra vào bình an. Cô
muốn ăn không?”

Trần Nham liếc anh ta một cái, mím môi cười.

Tiền Văn hỏi, “Người mới hợp tác quay phim tuyên truyền thế nào?”

“Tốt lắm. Một số góc quay của họ rất mới lạ.”

“Thế à.” Anh ta cầm tay lái, “Người bên tôi thì chẳng được nước gì cả,

hôm nay quay có một cảnh mà phải làm rất nhiều lần.”

Hôm nay anh ta đi theo một phóng viên mới ra ngoài lấy tin, quả thực

là phối hợp rất không thuận lợi.

“Anh yêu cầu cao quá mà.”

“Đâu có cao, trình độ tốt bằng một nửa cô là được rồi.”

Trần Nham không nói tiếp, một lát sau, nét mặt có chút mệt mỏi. Đèn

neon bên đường chiếu rọi vào, bóng ánh sáng lờ mờ chầm chậm quét qua
trong xe.

“Muốn ăn gì?” Tiền Văn hỏi.

Trần Nham nhìn một bảng hiệu lớn phía trước, “Malatang (1) đó đi.”

(1) Malatang: Món ăn vỉa hè nổi tiếng Thượng Hải, vô cùng cay và

nóng.

“Tùy ý như vậy à? Tôi rửa xe, hôm nay cô có thể làm thịt tôi một

bữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.