CƠN MƯA - Trang 567

Lần đầu tiên nhìn thấy Trần Nham, anh ta đã biết cô là một người phụ

nữ thông minh, quả nhiên, điểm này rõ ràng.

Phụ nữ và tương lai, muốn cái nào?

Tôn Bằng không chọn được, anh ta làm anh em sẽ chọn giúp anh.

Anh ta nhếch miệng cười, gật đầu: “Được, em dâu, không có ý gì khác

nữa, chỉ hi vọng em thông cảm cho cậu ấy thêm một chút.”

Khi Tôn Bằng đi vào nhìn thấy Mã Quân đang trò chuyện với Trần

Nham, ngồi xuống hỏi, “Nói chuyện gì thế?”

Mã Quân nhìn cô, lấy lại vẻ mặt hippie, “Tùy tiện trò chuyện chút

thôi, còn sợ anh lừa gạt cô ấy à.”

Nói đoạn anh ta cầm lấy một cái ly không, rót một ly rượu, đưa tay

cụng ly với Trần Nham.

Ai ngờ khi cụng ly, đầu thuốc trên đầu ngón tay anh ta không cẩn thận

quẹt phải ngón tay Trần Nham, đốm lửa sáng lên trong nháy mắt, vài vụn
tro rơi xuống, làm anh ta giật mình vội vàng thu tay về.

Trần Nham không có phản ứng gì lớn, phản xạ có điều kiện rụt cổ tay

một cái. Tôn Bằng giúp cô đón lấy cái ly.

Mã Quân vô tâm rất xấu hổ, vội vàng nhận lỗi không ngừng.

“Không sao đâu…” Trần Nham cười lắc đầu, bưng cái ly trên bàn lên

lần nữa, “Nào, Mã Quân, mời anh một ly.”

Mã Quân thoáng sửng sốt, bưng ly lên khom người, “Em dâu à, thật

ngại quá, cái tay này của anh đúng là rẻ tiền mà. Thế này đi, em uống một
ly, anh phạt ba ly.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.