CƠN MƯA - Trang 57

Người của cục dân chính đã tìm người xong, Trần Nham kêu quay

phim cùng đi ra ngoài.

Đi cùng người của cục dân chính, ngoài một nữ doanh nhân trung niên

ăn mặc tao nhã còn có hai mẹ con.

Phóng viên của tòa soạn và đài phát thanh cũng đi theo ra ngoài.

Nhân viên giới thiệu, “Vị này là giám đốc Thiệu, đây là gia đình mà

giám đốc Thiệu đã quyên góp giúp đỡ năm năm, hoàn cảnh gia đình đặc
biệt khó khăn.”

Trần Nham trao đổi đơn giản tình hình với bọn họ, nói cho họ biết câu

hỏi một lát nữa sẽ hỏi, rồi bắt đầu dựng máy phỏng vấn như bình thường.

Nữ doanh nhân đối mặt với ống kính có hơi căng thẳng, nói đứt

quãng, nói về sự giúp đỡ của mình dành cho gia đình này. Cuối cùng, bà ấy
sờ sờ đầu đứa bé, “Trước khi khai giảng vừa mua giúp con bé đồ dùng học
tập và quần áo mới.”

Người của cục dân chính ở bên cạnh thuận thế hỏi đứa bé, “Mẹ Thiệu

có tốt với cháu không?”

Đứa bé luôn cúi đầu, lúc gật đầu, cằm gần như dính vào ngực. Trần

Nham lặng lẽ nhìn dây chun buộc tóc màu đỏ và gọng kính ở trên tai của cô
bé, cổ họng nghèn nghẹn.

Giám đốc Thiệu hỏi Trần Nham, “Cô thấy vừa rồi tôi nói có được

không? Một lát nữa tôi còn phải đại diện doanh nhân nhân ái lên sân khấu
phát biểu.”

Trần Nham lấy lại tinh thần, “Được, chúng tôi sẽ biên tập lại.”

Nhân viên nói, “Vậy giám đốc Thiệu đi vào trước đi ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.