CON NAI TRONG RỪNG - Trang 137

một người con gái lạ mặt vào vườn, thì cũng chẳng ai ngờ được người đàn
bà tóc nâu, mặt tô son phấn nó nói lại là cô Dunia Xtretnop tóc vàng tươi
tắn.
- Vâng, tôi cũng nghĩ rằng không ai nhận ra tôi trong các lần lui tới đấy.
Nhưng Hoàng thân rất sáng suốt... và Ngài sẽ khuấy động toàn ngành cảnh
sát...
Vai Dunia run lên, mắt nhìn thoáng vẻ lo sợ. Cô Nađôpulô gay gắt nói:
- Đồ hèn! Chị có gì là mạo hiểm so với ta? Vậy chị có muốn trả thù Lilia
không?
Mắt Dunia lộ vẻ hung ác:
- Có, tôi muốn trả thù. Vâng, tôi sẽ giúp tiểu thư!
oOo
Sáng hôm ấy, Hoàng thân Đờ Vitengrat ăn bữa sáng trong hoàng cung cùng
với Hoàng đế. Chàng được Hoàng đế giữ lại khá lâu nên Bá tước
Xêminkhốp đợi đã một giờ đồng hồ chàng mới bước vào phòng giấy.
- Bá tước thân mến, tôi rất tiếc vì đã làm ngài mất thì giờ! Nhưng hôm nay
lại là ngày Hoàng thượng dành nhiều thì giờ để chuyện trò...
Vừa nói, Vladimir vừa bỏ găng tay lên bàn giấy và chìa tay cho khách.
Ra hiệu mời Bá tước lại ngồi vào chỗ ông vừa đứng lên chào, chàng cũng
ngồi xuống bên bàn giấy và hỏi:
- Hình như ông ốm? Hay có điều gì quá bận tâm?
- Cả hai, thật thế, thưa Điện hạ. Những mối lo âu, day dứt... Xin Điện hạ
miễn thứ cho nếu tôi có điều gì sơ xuất, lơ đãng. Đầu óc khốn khổ của tôi
quá mệt mỏi trong thời gian này.
Thực ra ông đang cố chống lại cảm giác khó chịu đang xâm lấn ông.
- Ông được miễn thứ trước và hoàn toàn. Đây là ấn phẩm tôi muốn đưa ông
xem. Nó vừa được phát hiện và có vẻ lý thú.
Bá tước cố gắng tập trung những ý nghĩ cứ lẩn tránh ông. Ông cầm cuốn
sách cổ giữa mấy ngón tay và trong đầu óc suy nhược và hỗn loạn của ông
chỉ bồng bềnh một ý nghĩ như một nỗi ám ảnh: Dù sao cũng phải chú ý, dù
thế nào cũng không được làm mích lòng ông ấy.
Nhưng các nét chữ nhảy múa trước mắt ông. Tay ông run đến nỗi không lật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.