CON NGỰA VÀ CẬU BÉ - Trang 102

chẳng phải là chúng ta bị bắt buộc phải đi tiếp khi mệt nhoài, khi mình
không muốn hay sao? Và như vậy chúng ta cảm thấy dường như chúng ta
vẫn có thể tiếp tục. Tôi… tôi muốn nói... không biết chúng ta có nên cố
gắng vượt qua khi… bây giờ đã là những kẻ tự do không. Tất cả cho Narnia
mà!

- Tôi nghĩ, thưa quý cô, - Bree nói có vẻ ưu tư lắm, - rằng tôi cũng có

biết một chút về các chiến dịch, những cuộc hành quân gấp rút và cái
ngưỡng mà một con ngựa có thể chịu đựng hơn một chút.

Nghe bạn nói thế Hwin không đáp vì thực chất nó là một con ngựa cái

thuần tính nhất, như một người bản tính dịu dàng dễ xúc động, nó cũng
mau chóng lấy lại bình tĩnh. Thực ra nó đã đúng và nếu như Bree mang một
Tarkaan trên lưng nó cũng sẽ thấy rằng nó đủ sức cho một chuyến đi kéo
dài vài giờ cực nhọc nữa. Nhưng một trong những hậu quả tồi tệ nhất của
việc trở thành một kẻ nô lệ và bị ép buộc phải làm việc ngoài ý muốn của
mình là khi không có ai ép buộc bạn nữa bạn cũng cảm thấy mình mất đi
cái năng lực ép buộc chính bản thân mình.

Thế là cả bọn chờ đợi trong lúc Bree ăn cỏ và uống nước, tất nhiên

Hwin và bọn trẻ cũng ăn và uống nữa. Gần đến 11 giờ trưa thì chúng mới
sẵn sàng đi tiếp. Thậm chí đến lúc ấy, Bree cũng đi đứng uể oải hơn ngày
hôm trước. Chính là Hwin dù mệt mỏi và đuối sức hơn trong hai con ngựa
đã vượt lên trước.

Thung lũng cùng với con sông êm ả dầy phù sa, thảm cỏ, rêu, hoa dại

và những bụi đỗ quyên là một nơi tuyệt vời đến nỗi bạn chỉ muốn đi chậm
lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.