CON NGỰA VÀ CẬU BÉ - Trang 124

mình đã làm được điều đó. Ít nhất thì cũng không phải là may mắn mà là vì
ông ấy. Và bây giờ mình đang ở Narnia.

Nó quay lại tháo yên cương cho ngựa, sau đó tháo cả dây cương nữa.
- Dù sao mày cũng là một con ngựa thật quá quắt. – Nó nói.
Ngựa ta dửng dưng không thèm chú ý đến nhận xét này và cúi đầu

gặm cỏ. Con ngựa này đánh giá Shasta rất thấp.

- Ước gì mình cũng có thể ăn cỏ! – Shasta nghĩ. – Không có gì tốt đẹp

khi đi đến Anvard, nơi ấy đang bị vây hãm. Thôi thì cứ đi xuống thung lũng
xem xem có bất cứ cái gì có thể ăn được không.

Thế là nó đi xuống đồi, những giọt sương nặng hạt làm đôi chân trần

của nó buốt như kim châm. Được một lúc nó đi vào một rừng cây. Một lối
đi nhỏ có thể xem như một con đường mòn chạy xuyên qua rừng, thằng bé
đi theo con đường đó, chưa được vài phút một giọng nói nặng nặng khò khè
nói với nó:

- Chào buổi sáng, người hàng xóm.
Shasta vui vẻ nhìn quanh tìm xem ai vừa chào, nó trông thấy một vật

bé nhỏ tua tủa những gai nhọn trên mình, với khuôn mặt đen trũi chạy tọt ra
khỏi một bụi cây. Ít nhất thì tầm vóc của kẻ này quá nhỏ bé so với một con
người nhưng lại quá lớn đối với một con nhím bởi vì đó chính là một con
nhím.

- Chào buổi sáng! – Shasta đáp. – Nhưng tôi không phải là người hàng

xóm. Thực ra tôi là một kẻ xa lạ ở đây.

- À, ra thế! – Nhím nói với vẻ tò mò.
- Tôi đến từ bên kia dãy núi. Từ Archenland, bạn biết chứ?
- À, Archenland! Thật là một chặng đường dài khủng khiếp. Tớ chưa

đến đấy bao giờ.

- Và tôi nghĩ mọi người ở đây nên biết là đội quân tàn bạo người

Calormen đang tấn công Anvard vào thời điểm này.

- Cậu nói nhảm cái gì thế? – Nhím nói, giọng còn khò khè hơn. - Cứ

nghĩ mà coi, người ta nói Calormen ở cách xa đây hàng trăm hàng ngàn
dặm, ở tận cùng thế giới qua biển kia – một biển cát mênh mông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.