CON NGỰA VÀ CẬU BÉ - Trang 14

trị và nhân đức của mình, có một đêm rằm trăng đẹp đến mức làm hài lòng
các vị thánh thần nhưng lại tước mất giấc ngủ của tôi. Vì thế tôi rời khỏi cái
giường trong túp lều rách nát này đi ra ngoài bãi biển hòng làm cho mình
khuây khỏa bằng cách ngắm nhìn mặt biển, vầng trăng và hít thở không khí
se lạnh ban đêm. Chợt tôi như nghe thấy tiếng mái chèo khua nước của một
con thuyền đang bơi về phía mình và sau đó là một tiếng kêu yếu ớt. Chỉ
một lát sau, con sóng đẩy vào bờ một con thuyền nhỏ, trên chẳng có gì
ngoài một người đàn ông ốm nhách vì vừa đói vừa khát – người này dường
như vừa tắt thở trước đấy (bởi vì thi thể ông ta còn âm ấm) – một bình nước
bằng da không còn lấy một giọt và một đứa trẻ vẫn còn thoi thóp. “Không
còn nghi ngờ gì nữa”, tôi nghĩ, “Những kẻ khốn khổ này vừa thoát khỏi
một vụ đắm tàu, nhưng nhờ vào sự sắp đặt đáng kính phục của các vị thánh
thần, người đàn ông này đã chịu đói khát để cho đứa trẻ này được sống sót,
ông ta đã trút hơi thở cuối cùng khi nhìn thấy đất liền.” Như vậy, nhờ noi
theo và luôn ghi nhớ rằng thánh thần không bao giờ quên không thưởng
cho những ai giúp đỡ kẻ khốn và cũng cảm động bởi một tình thương yêu
(bởi vì kẻ đầy tớ của ngài là một người đàn ông có trái tim mềm yếu, vị
tha…)

- Im đi, hãy để những lời dông dài ấy cho những lời cầu nguyện của

ngươi. – Tarkaan cắt ngang. – Biết ngươi nhặt thằng bé về nuôi thế là đủ.
Và thằng bé ấy đã đền lại hạt cơm ngươi cho nó ăn gấp mười lần, bằng
chính lao động của nó – như ai cũng có thể thấy rõ. Còn bây giờ thì nói
ngay cho ta biết ngươi đòi cái giá bao nhiêu bởi vì những lời lẽ ba hoa của
ngươi làm rác tai ta lắm.

- Ngài đã rất khôn ngoan khi nói rằng lao động của thằng bé đối với

tôi là một cái gì không thể đo hết giá trị, điều này cũng sẽ được tính thêm
vào cái giá ấy. Bởi vì nếu bán nó đi thì không còn gì phải nghi ngờ hoặc là
tôi phải mua lại một đứa khác hoặc là phải thuê một nhân công để làm công
việc của nó.

- Ta sẽ trả cho ngươi 15 đồng. – Tarkaan nói.
- Mười lăm đồng! – Arsheesh kêu lên bằng một giọng nửa như rên rỉ,

nửa như kêu gào. – Mười lăm đồng để nương tựa khi tuổi già sức yếu, để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.