CON NGỰA VÀ CẬU BÉ - Trang 27

- Nhưng bây giờ nó đã dừng lại, bất kể nó là ngựa chiến hay ngựa nòi

thì nó cũng đã dừng lại.

- Cậu nói đúng, Shasta. Tại sao người đó dừng lại khi chúng ta vẫn

tiếp tục phóng đi? Cậu bé ơi, tôi tin là có một ai đó cuối cùng đã bám gót
chúng ta.

- Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ? – Shasta thì thào hỏi. – Anh có

nghĩ ông ta nhìn thấy chúng ta cũng như đã nghe thấy chúng ta không?

- Không đâu, với ánh sáng như thế này và khi chúng ta đứng yên một

chỗ. Nhưng nhìn kìa một đám mây đang bay đến. Tôi sẽ đợi cho đến khi nó
che khuất mặt trăng. Rồi chúng ta sẽ nhẹ nhàng như một con chuột đi về
bên phải, xuống bờ biển. Chúng ta có thể trốn giữa các cồn cát nếu điều xấu
thi nhau kéo đến.

Chúng đợi đến khi trăng hoàn toàn khuất sau một đám mây rồi, đầu

tiên là những bước đi rón rén sau là nước kiệu nhỏ, người và ngựa đi xuống
bãi biển.

Đám mây trở nên dày hơn, đen hơn lúc ban đầu và chẳng bao lâu trời

tối đen như mực.

Đúng vào lúc Shasta đang bụng bảo dạ, “Bây giờ thì chúng ta chắc ở

gần cồn cát rồi”, thì tim nó nhảy lên chẹn lấy cổ vì một âm thanh kinh
hoàng đột ngột vang lên trong bóng tối trước mặt – một tiếng gầm nghe
như bực bội, vừa buồn bã vừa hết sức dữ dội.

Ngay lập tức Bree quay đầu phi thục mạng vào sâu trong đất liền.
- Cái gì vậy? – Shasta thở hổn hển, hỏi.
- Sư tử. – Bree đáp, không phi chậm lại mà cũng không ngoái đầu lại.
Sau đó chẳng còn nghe thấy gì nữa ngoài tiếng vó ngựa ruổi mau, ruổi

mau. Cuối cùng chúng phóng bạt mạng qua một khúc sông rộng, nông
choẹt; Bree dừng lại khi sang đến bờ bên kia. Shasta nhận thấy toàn thân
con ngựa run bần bật, mồ hôi toát ra như tắm.

- Dòng nước này có thể đánh át mùi của chúng ta. – Bree vừa thở hồng

hộc vừa nói sau khi đã hoàn hồn được phần nào. – Bây giờ chúng ta có thể
đi thong thả được rồi.

Trong lúc đi, Bree nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.