CON NGỰA VÀ CẬU BÉ - Trang 65

CHƯƠNG 6

Một đêm giữa những ngôi mộ cổ

Shasta rón rén nhón chân chạy qua mái nhà nóng giãy lên dưới đôi bàn

chân trần của nó. Chỉ vài phút sau, nó đã bò sang được bức tường và cứ
men theo tường mà đi đến một góc vườn, từ trên nhìn xuống nó thấy một
đường phố nhỏ hẹp, hôi hám, có một đống rác to tướng ở ngay bên ngoài
bức tường như Corin đã nói. Trước khi nhảy xuống, nó liếc nhìn xung
quanh để xem mình đang ở đâu. Rõ ràng, bây giờ nó đang đứng trên độ cao
nhất của hòn đảo mà từ đó Tashbaan mọc lên. Mọi thứ đều thoai thoải chạy
xuống trước mắt nó, những mái nhà bằng phẳng bên dưới các mái nhà bằng
chằn chặn khác, ở bên dưới nữa là các tháp canh và các bức tường có lỗ
châu mai chĩa lên từ tường thành phía bắc. Bên ngoài tường thành là dòng
sông và ngoài dòng sông là một sườn dốc thoai thoải mọc đầy những hàng
cây lâu năm, xa hơn nữa là một cái gì mà nó chưa từng trông thấy trong
đời, một cái gì xam xám ngả sang vàng, rộng mênh mông; phẳng lặng như
mặt biển êm ả, trải dài hàng dặm. Ở ngoài cái đường viền xa tít tắp của nó
là một quần thể màu xanh rất lớn nhưng lồi lõm với những góc cạnh lởm
chởm, một số có đỉnh trắng xóa. "Hoang mạc! Núi!" Shasta nghĩ.

Nó nhảy xuống đống rác và chạy lọt tọt xuống đồi thật nhanh trong

khả năng cho phép. Nó chạy xuống một đường hẻm hẹp, chẳng bao lâu nó
đã đến một đường phố rộng hơn có nhiều người hơn. Không có ai bận tâm
để mắt đến một thằng bé rách rưới đang chạy thục mạng trên đôi chân trần.
Nó vẫn lo sợ và căng thẳng cho đến khi rẽ vào một khúc quẹo và từ đó nhìn
thấy cổng thành ngay trước mặt. Ở đây nó lại bị dồn ép, xô đẩy một cách
thô bạo vì có rất nhiều người cũng muốn mau chóng ra ngoài thành; trên
chiếc cầu ngoài cổng, đám đông bắt đầu di chuyển chậm lại, giống như
người ta đang đứng xếp hàng hơn là một đám đông. Thật là khoan khoái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.