CON NGỰA VÀ CẬU BÉ - Trang 67

Bất thình lình từ một nơi nào đó phía sau lưng Shasta vang lên một

tiếng động khủng khiếp. Tim nó nhảy thót lên tận cổ, nó phải cắn vào lưỡi
để không hét lên. Chỉ vài giây sau nó nhận ra đó là tiếng tù và trong thành
Tashbeen thổi lên vào lúc đóng cổng thành. "Đừng có biến mình thành một
kẻ nhát gan, ngu ngốc như vậy chứ. - Nó tự mắng mình. - Thật ngớ ngẩn,
đó cũng là cái âm thanh mình đã nghe thấy hồi sáng." Nhưng rõ ràng có
một sự khác biệt lớn giữa một âm thanh bạn nghe thấy trong lúc đi cùng
với bạn bè vào lúc sáng tinh mơ với cái tiếng động bạn nghe thấy khi chỉ có
một mình ở một nơi vắng vẻ thê lương với những xác thối rữa của các vị
hoàng đế vào cái lúc ánh ngày đã tắt. Bây giờ khi cổng thành đã đóng lại
Shasta biết không có cơ hội gặp lại bạn bè vào đêm nay. Hoặc là họ bị nhốt
lại trong thành Tashbaan, - Shasta nghĩ, - hoặc là họ đã đi tiếp mà không
đợi mình. Đó là điều mà Aravia sẽ làm. Nhưng Bree thì không đâu. Ồ, nó
không làm như thế, phải không?

Nghĩ như thế về Aravis, thêm một lần nữa Shasta lại phạm sai lầm. Cô

bé có thể rất kiêu hãnh và khắc nghiệt nhưng cô cũng trung thực như một
lưỡi kiếm và không bao giờ bỏ rơi bạn bè dù cô có thích người ấy hay
không.

Bây giờ thì Shasta hiểu là nó phải ở cả đêm một mình (mà trời thì

càng lúc càng đen sẫm lại) và nó bắt đầu e sợ nơi này hơn. Có một cái gì
đầy khủng bố trong những tảng đá lớn câm lặng này. Nó đã cố hết sức để
không nghĩ đến những hồn ma nhưng nó không thể chịu đựng lâu hơn nữa.

- Ôi! Cứu! Cứu! - Bất thần nó la lên bởi vì đúng lúc đó nó cảm thấy có

cái gì chạm vào chân mình. Tôi không nghĩ là có gì đáng trách khi bất cứ
một ai hét lên khi có một cái gì đến từ phía sau anh ta và chạm vào người
anh ta; không đâu nếu ở một nơi như thế này và trong thời điểm mà anh ta
đã sợ đến chín phần rồi. Dù sao thì Shasta cũng không quá sợ đến mức phải
bỏ chạy. Bất cứ cái gì cũng còn tốt hơn là bị đuổi vòng vòng trong khu mộ
cổ, nơi an nghỉ cuối cùng của những vị hoàng đế cổ đại, bởi có một cái gì
đó làm nó không dám ngoái lại sau lưng. Thay vì thế nó làm cái điều tỉnh
táo nhất mà nó có thể nghĩ ra. Nó nhìn sang một bên, trái tim như nổ ra vì
nhẹ nhõm. Chạm vào người nó chỉ là một con mèo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.