CHƯƠNG 9
Băng qua sa mạc
- Ôi thật kinh khủng quá! Một việc hết sức đáng sợ! – Lasaraleen thở
hổn hển nói. – Chị ơi em mới sợ làm sao chứ. Em run hết cả người lên đây
này. Chị sờ thử mà coi.
- Đi thôi. – Aravis nói, bản thân nó cũng run như cầy sấy. – Họ đã
quay về hoàng cung mới. Một khi đã ra khỏi căn phòng này chúng ta cũng
được an toàn. Hãy đưa em xuống cửa đập càng nhanh càng tốt.
- Trời đất, sao chị có thể làm thế được? – Lasaraleen rít lên. – Em
không còn có thế làm gì được nữa – ít nhất không phải vào lúc này. Cái đầu
khốn khổ của em! Không, chúng ta hãy nghỉ lại ở đây một chút rồi sau đó
quay về nhà!
- Tại sao lại quay về? – Aravis hỏi.
- Ôi chị không hiểu à? Sao chị không biết thông cảm vậy? –
Lasaraleen nói, bắt đầu khóc thút thít. Nhưng Aravis quyết định lúc này
không phải là lúc mủi lòng thương xót.
- Nghe đây. – Nó nói và nắm lấy tay lắc cho bạn một cái nhớ đời. –
Nếu chị nói một tiếng nữa về chuyện quay trở lại và nếu chị không lập tức
đưa em đến cửa đập – chị có biết em sẽ làm gì không? Em sẽ chạy ra ngoài
giữa lối đi, kêu ầm lên. Rồi người ta sẽ đến bắt cả hai chúng ta.
- Vậy thì cả hai chúng ta sẽ bị… giết… ! – Lasaraleen lắp bắp. –
Chị… chị… không nghe Tisroc (Thánh thượng vạn tuế, vạn vạn tuế) nói gì
ư?
- Có nghe và em thà chết ngay bây giờ còn hơn làm vợ Ahoshta. Thôi
đi nào!
- Ôi, chị thật là độc ác. Coi xem, em đang ở trong tình trạng như thế
nào!