CON NGỰA VÀ CẬU BÉ - Trang 93

CHƯƠNG 9

Băng qua sa mạc

- Ôi thật kinh khủng quá! Một việc hết sức đáng sợ! – Lasaraleen thở

hổn hển nói. – Chị ơi em mới sợ làm sao chứ. Em run hết cả người lên đây
này. Chị sờ thử mà coi.

- Đi thôi. – Aravis nói, bản thân nó cũng run như cầy sấy. – Họ đã

quay về hoàng cung mới. Một khi đã ra khỏi căn phòng này chúng ta cũng
được an toàn. Hãy đưa em xuống cửa đập càng nhanh càng tốt.

- Trời đất, sao chị có thể làm thế được? – Lasaraleen rít lên. – Em

không còn có thế làm gì được nữa – ít nhất không phải vào lúc này. Cái đầu
khốn khổ của em! Không, chúng ta hãy nghỉ lại ở đây một chút rồi sau đó
quay về nhà!

- Tại sao lại quay về? – Aravis hỏi.
- Ôi chị không hiểu à? Sao chị không biết thông cảm vậy? –

Lasaraleen nói, bắt đầu khóc thút thít. Nhưng Aravis quyết định lúc này
không phải là lúc mủi lòng thương xót.

- Nghe đây. – Nó nói và nắm lấy tay lắc cho bạn một cái nhớ đời. –

Nếu chị nói một tiếng nữa về chuyện quay trở lại và nếu chị không lập tức
đưa em đến cửa đập – chị có biết em sẽ làm gì không? Em sẽ chạy ra ngoài
giữa lối đi, kêu ầm lên. Rồi người ta sẽ đến bắt cả hai chúng ta.

- Vậy thì cả hai chúng ta sẽ bị… giết… ! – Lasaraleen lắp bắp. –

Chị… chị… không nghe Tisroc (Thánh thượng vạn tuế, vạn vạn tuế) nói gì
ư?

- Có nghe và em thà chết ngay bây giờ còn hơn làm vợ Ahoshta. Thôi

đi nào!

- Ôi, chị thật là độc ác. Coi xem, em đang ở trong tình trạng như thế

nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.