CON NGƯỜI TRỞ THÀNH KHỔNG LỒ - Trang 148

Chúng ta đội vào đầu một cái mũ tàng hình thế là người ở trong nhà

không ai để ý đến ta cả. Trong túp lều tối tăm, đầy khói và ồn ào, có ít nhất là
mười người lớn và một số đông trẻ con, sống chen chúc với nhau. 

Mắt chúng ta quen dần với khói, và ta bắt đầu nhìn rõ những thân hình và

khuôn mặt từng người. Những người này không còn giống tổ tiên là loài
vượn chút nào nữa rồi. Họ cao lớn, khỏe mạnh, thân thể cân đối, mặt mày nở
nang, đôi mắt gần nhau và tinh nhanh. Trên mình mang những hình vẽ bằng
đất thó đỏ.

Ngồi bệt ngay ở dưới đất, đám phụ nữ dùng kim bằng xương khâu quần

áo bằng da thú. Không có đồ chơi, lũ trẻ nghịch đùa với một cẳng ngựa hay
cái sừng hươu. Một ông thợ ngồi trên bệ đá gần bếp lửa lúi húi gắn một cái
mũi nhọn bằng xương vào một cái cán gỗ để làm một ngọn lao. Cạnh đó một
người thợ khác dùng một con dao nhọn bằng đá để khắc những hình vẽ.

Ta hãy lại gần xem anh ta vẽ gì.

Bằng một số nét thanh mảnh anh ta vẽ phác lên một phiến xương hình

dáng một con ngựa đang gặm cỏ.

Với một tài nghệ và một sự kiên nhẫn kỳ lạ, anh vẽ những vó ngựa thon,

cái cổ dài có bờm rậm rạp, cái đầu to của con vật. Con ngựa trông rất sống,
nó như sắp phi nước đại. Người nghệ sĩ diễn tả động tác và tư thế của con vật
tài tình đến nỗi ta tưởng như anh ta có con ngựa thật ở trước mặt làm mẫu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.