CON NGƯỜI TRỞ THÀNH KHỔNG LỒ - Trang 176

NGƯỜI BẠN BỐN CHÂN

Người đi săn nào cũng có một bạn thân thiết: anh bạn này có bốn chân,

hai tai lớn lòng thòng, cái mũi nhọn đen nhánh sục sạo khắp nơi.

Chính anh bạn này giúp người đi săn tìm mồi. Hắn ngồi bên anh ta khi

anh ta ăn và giương mắt nhìn anh như muốn hỏi:

“Còn phần tôi đâu?”

Người bạn đó đã giúp việc người đi săn rất trung thành và tận tụy từ hàng

nghìn năm nay. Con người đã nuôi dạy được chó ngay từ thời kỳ xa xôi còn
chưa biết dùng súng đạn và phải săn mồi bằng cung tên.

Ở vùng núi A-phôn-tơ bên bờ sông Ê-nít-xây các nhà khảo cổ đã tìm thấy

những chiếc xương chó tại một nơi trú chân của những người đi săn thượng
cổ, rất giống xương của chó sói, nhưng phần mõm thì ngắn hơn.

Chắc hẳn ngay từ thời tiền sử, chó đã biết giữ nhà lại biết giúp chủ đuổi

bắt mồi săn. Trong đám thức ăn thừa ngổn ngang còn sót lại ở những khu vực
cắm trại cũ của các bộ lạc săn bắn, còn tìm thấy nhiều mảnh xương thú mang
vết răng nanh chó. Như vậy chắc ngay từ thời ấy, chó đã biết ngồi chầu bên
cạnh chủ trong bữa ăn để đòi phần thức ăn của mình.

Thế thì người ta có sẵn sàng nuôi chó nếu nó không giúp ích cho người

chăng?

Người đi săn săn sóc, nuôi nấng chó như vậy, chính là anh ta tính toán

hơn thiệt cho mình: anh chiếm được lòng tin yêu của chó để khi chó lớn khôn
sẽ hết lòng săn mồi cho chủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.