CON NGƯỜI TRỞ THÀNH KHỔNG LỒ - Trang 175

Con người đã chiến đấu và chiến thắng rừng rú như thế đó. Nhưng con

người vẫn chưa hoàn toàn chinh phục được kẻ thù mà họ đã chiến thắng, đã
lật đổ.

Họ chặt các cành lìa khỏi thân cây, đẽo nhọn một đầu thành cọc rồi dùng

vồ đá đóng xuống đất. Với những cọc đó và lá cây, họ dựng lên những túp
lều, trông lẫn với nền cây xanh ở xung quanh.

Con người đã vất vả mới dựng được chỗ ở trong rừng, nhưng kiếm được

cái ăn lại còn gian khổ hơn nhiều.

Ở thảo nguyên, anh ta thường đi săn những con thú sống từng đàn, dễ

phát hiện: chỉ cần trèo lên một cái gò cao nhìn bốn phía là thấy rõ rồi.

Ở giữa rừng thì khác hẳn. Trong rừng muông thú có nhiều, nhưng hầu

như không thấy bóng dáng chúng ở đâu; luôn luôn nghe thấy tiếng chúng
kêu, tiếng chân chúng chạy nhưng khó lòng trông thấy chúng, hay đuổi bắt
được chúng.

Chỉ thoáng thấy tiếng cỏ loạt soạt dưới chân người, lá cây rung động ở

trên đầu, nhưng làm thế nào mà phân biệt được hàng trăm nghìn mùi và tiếng
động phức tạp đó?

Ở trong rừng các loài chim và loài thú đều mang đồ ngụy trang: những bộ

lông màu sọc đen của chim dễ lẫn với màu vỏ cây, còn những bộ lông màu
hung của các con thú thì lẫn với màu lá úa.

Những mồi săn đó chẳng những khó tìm ra, mà khi trông thấy chúng rồi

thì cần phải hạ được chúng ngay từ phút đầu; nếu không, chúng sẽ lủi ngay
vào trong các bụi rậm.

Những người đi săn thời đó sở dĩ giải quyết được khó khăn trên chính vì

đã biết bỏ ngọn lao để thay bằng cung tên, vừa bắn nhanh vừa trúng đích hơn.

Tay cầm cung, bao tên buộc dây quàng qua cổ, họ suốt ngày sục sạo ở các

bụi rậm để lùng lợn lòi hoặc săn bắn ngỗng trời, vịt trời ở các vùng lầy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.