CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 144

hôn trên trán song người hôn và người được hôn đều cảm thấy sự xuyến
xao mãnh liệt làm run bàn tay, làm mờ khối óc khiến cho họ chỉ biết lặng
nhìn nhau mà thôi. Thật lâu Quát mới nắm tay Duyên dẫn nàng đi vào hầm
trú ẩn. Căn hầm đấp bằng bao cát nhỏ hẹp, ẩm ướt và hăng hắc mùi bùn,
mùi thuốc lá và mùi mồ hôi người phát ra từ quần áo lâu ngày chưa được
giặt tẩy bằng xà bông.
- Cô ngồi đây đi cô...
Thấy mình mặc áo dài đi lại khó khăn Duyên thì thầm vào tai Quát.
- Cô muốn thay quần áo ở đây được không Quát?
- Dạ được chứ cô. Để Quát ra ngoài cho cô...
Hấp tấp lên tiếng Quát dợm bước ra. Duyên níu tay anh lại.
- Quát đứng đây canh cho cô...
Quát gật đầu đứng ngay cửa nhìn ra ngoài. Anh cảm thấy hồi hộp và rạo
rực khi tưởng tượng ra cảnh Duyên đang cởi quần áo. Bên tai anh vang lên
tiếng xột xoạt. Mùi nước hoa, mùi hương thân thể quyện với mùi hăng hắc
của chiếc hầm trú ẩn tạo thành một thứ hương kỳ lạ làm cho anh ngất ngây
và bàng hoàng còn hơn say rượu.
- Xong rồi Quát... Quát mở mắt và quay lại được rồi Quát...
Quát xoay người lại. Duyên đọc được trong mắt anh chút đắm đuối, si mê
và ngượng ngùng.
- Sao cô biết Quát nhắm mắt...?
Duyên bật cười.
- Cô nhìn sau lưng của Quát. Cô thấy Quát gồng mình và hai tay nắm chặt.
Quát tưởng tượng cái gì vậy Quát...
Mặt của Quát đỏ lên vì mắc cỡ khi bị cô giáo hỏi một câu khó trả lời. Nhìn
nàng xinh xắn và duyên dáng trong áo bà ba trắng và quần lụa đen anh cười
lãng sang chuyện khác bằng một câu hỏi.
- Cô lên thăm Quát chừng nào cô về?
- Ở đây luôn. Quát cho cô làm lính của Quát nghe
- Cực lắm cô ơi...
- Cô chịu được miễn là có Quát bên cạnh cô...
Duyên nói trong lúc lấy trong túi ny lông ra một bịch lạp xưởng, gói cà phê,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.