CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 162

Duyên cười hắc hắc. Nàng hơi đỏ mặt khi thấy Quát nhìn đăm đăm vào
ngực mình. Cài lại mấy cái nút áo bị hở nàng đùa.

- Chuẩn úy muốn gì nữa đây chuẩn úy... Xụm bà chè rồi mà chưa tởn à...

- Chưa... Lính biệt động mà... Biết chết mà vẫn nhào dô chiếm mục tiêu
huống hồ gì xụm bà chè...

Quát cười giơ tay cầm cái ống liên hợp lên khi nghe có tiếng nói vọng ra.
Duyên nghe anh nói chuyện với người nào đó mà nàng đoán là cấp chỉ huy
vì nghe Quát nói năng lễ phép. Lát sau Quát thở dài nhè nhẹ sau khi ngưng
nói. Thấy nét mặt buồn và lo âu của anh Duyên vặn.

- Có chuyện gì vậy Quát?

Ngập ngừng giây lát anh mới nói nhỏ.

- Dạ hành quân. Sáng mai Quát cùng với trung đội di chuyển ra Tân Uyên
để họp với đại đội. Nguyên tiểu đoàn sẽ đi Tây Ninh...

Duyên thở dài hắt hiu. Vui chưa trọn mà buồn đã tới rồi. Tới nhanh hơn
nàng tưởng. Chỏi tay đứng dậy xong đưa tay cho Duyên nắm để kéo nàng
đứng lên Quát cười nói với giọng buồn nhiều hơn vui.

- Ít nhất mình cũng còn có được mười mấy tiếng đồng hồ bên nhau... Cô
ơi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.