Ai vậy?
Chúng tôi không biết, nhưng Bill tin chắc rằng chúng tôi đã tìm thấy
chính ngôi nhà của người phụ nữ bí hiểm tên là Delphi.
- Không có khả năng khác đâu, John.
- Thôi được, nhưng điều đó thì mang lại gì cho chúng ta nào? Nó có giúp
ta đi tiếp hay không? Chúng ta chẳng gặp được người nào để hỏi han.
- Thì mình cũng biết vậy.
Cả hai chúng tôi cùng cáu kính. Chẳng phải chỉ vì những sự kiện bí hiểm,
mà cả vì chúng tôi đã cố gắng mà kết quả vẫn là con số không tròn trĩnh.
Trước hay sau chúng tôi vẫn lần mò đi trong bóng tối, và tôi mong ước làm
sao soi rọi được ánh sáng vào câu chuyện này.
Bill đi về hướng cửa. Tôi nhìn theo lưng anh và dừng chân bên bàn. Anh
bạn tôi cúi người bước ra ngoài.
Tôi muốn nhìn quanh một lần cuối thì chợt nghe tiếng thét của anh:
- John, lại đây!
Nhanh như cắt, tôi lao đến bên anh và cùng trong tích tắc đó, tôi nhìn
thấy điều gì đã khiến anh kêu lên như vậy.
Quầng sáng đang bay trước mặt chúng tôi!