CON QUỶ ĐẤT - Trang 127

- Tôi không biết.

- Có đấy, bạn thân mến, tôi luôn luôn cảm giác mình là một sự kiện kỳ bí.

Đúng thế. Tôi đã tìm cách ngăn tay con người lại, khuyên can họ đừng tiếp
tục hủy diệt trái đất, tôi đã viết những bài báo, đã viết những lời cảnh báo,
tất nhiên là trong một ngôn ngữ bí hiểm. Nhưng đó là nhiệm vụ của tôi. Tôi
không thể cảnh báo trực tiếp con người, nếu thế họ sẽ không nghe lời tôi và
chỉ cười giễu mà thôi. Bây giờ họ đã in những bài báo của tôi ra, nhưng chỉ
rất ít người coi trọng chúng. Họ phải vội vàng lên không thì sẽ quá muộn.
Bởi tôi nhận thấy chẳng bao lâu nữa tôi sẽ quay trở lại với đất mẹ, đó mới là
quê hương thật sự của tôi.

- Sao kia...?

Jill McCall không nói được gì thêm, nhưng cô không kiềm chế được cơn

ớn lạnh. Nỗi sợ hãi đã biến thành băng giá đang chảy qua những mạch máu
của cô.

- Chị đã nghe tôi nói rất rõ, bạn thân mến. Tôi thuộc về đất mẹ, thuộc về

quầng sáng đó, bởi tôi đã biết tất cả.

Những câu hỏi vẫn trào lên hỗn độn trước mắt Jill McCall như một bức

tường thành bằng đá. Thế nhưng một lỗ khóa đã bật ra.

- Quầng sáng!

Đây là câu hỏi lớn, bí hiểm nhất. Cô muốn biết làm sao quầng sáng đó lại

có thể xuất hiện, vì thế mà cô hỏi:

- Chị kể cho tôi nghe về quầng sáng đó chứ?

- Chị không hiểu phải không?

- Không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.