CON QUỶ MỘT GIÒ - Trang 23

- Chi Liễu ơi... có nhà không? Tôi mang qua cho anh chị mấy cây cải vườn
nhà đây này...

Không có tiếng trả lời nhưng Tân nhìn thấy cánh cửa nhà sau xịch mở và
một gương mặt đàn ông ló ra.

Vừa nhìn thấy Tân, người đàn ông nhoẻn cười rồi nhanh nhẹn bước hẳn ra
ngoài mở rộng cánh cổng:

- Mời anh vào chơi... vợ tôi đi vắng rồi... mình là chòm xóm với nhau mà cứ
lo cơm áo gạo tiền nên chẳng mấy khi gặp mặt, thiệt mắc cỡ với anh quá...

- Dạ không có gì đâu anh, tôi cũng mới về đây thôi, không gặp nhau cũng
bình thường thôi mà... Tôi trồng đám cải, nhổ qua cho anh chị mấy cây ăn
lấy thảo...

Vừa nói, Tân vừa đưa bó cải cho người đàn ông rồi dợm bước định quay về,
nhưng người đàn ông lại khẩn khoản:

- Chẳng mấy khi anh tới chơi, xin vô nhà uống với tôi ly nước rồi hãy về,
anh em xóm giềng mà xa lạ với nhau quá tôi cũng buồn... Nên có dịp thế này
càng tốt...

Tân mỉm cười ưng thuận, chân bước theo sau người đàn ông mà mắt không
ngừng quan sát xung quanh.

Người đàn ông đã đứng tuổi, hình dáng bên ngoài rất xứng đôi với Liễu,
không như thằng Năm trước đây.

Thằng Năm là một đứa cục mịch, tướng tá đô con nhưng không có nét nào
hấp dẫn, ở con người nó toát lên cái vẻ mộc mạc, chất phác của đồng quê
chứ không gợi cho người ta một nét đẹp nào của hình thức.

Còn người đàn ông này, từ giọng nói trầm ấm, đến dáng đi, mái tóc đều có
một vẻ gì đó rất hấp dẫn, rất lôi cuốn, Tân là đàn ông mà còn cảm nhận được
điều đó thì các cô gái khó lòng mà không biết tới.

Trước đây ông chú có kể vợ chồng nhà này sống biệt lập, nhưng hóa ra họ
cũng vui vẻ xởi lởi lắm mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.