CON QUỶ MỘT GIÒ - Trang 55

Anh ngấm ngầm biểu thị và đốc thúc những quyết định thầm kín của Nhã
Trúc.

Bà biết ngay phải làm gì để sớm chấm dứt tình trạng nhất sinh lưỡng hồn, có
thể khiến cho Nhã Trúc, con gái của bà trở thành người thất tán hồn phách,
sống ngơ ngơ ngẩn ngẩn như kẻ không còn tự chủ mà tự quyết định đúng
đắn tất cả những ý nghĩ của cô.

Bà vội rút vào phòng riêng, nhấc điện thoại gọi đến trình bày tự sự cho một
vị giáo chủ cao minh hành đạo ở trong vùng. Đồng thời, bà cũng gọi cho cha
mẹ của Ngọc Anh vốn là chỗ rất thâm tình để trình bày tất cả những điều bà
đã phát hiện cùng với những dự định để tìm cách cầu siêu tịnh độ cho Ngọc
Anh. Cũng là cách tìm lại quân bình tâm thức cho Nhã Trúc, đứa con gái
yêu thương của bà.

Điện thoại xong, trước tất cả mọi việc cần phải gấp rút thi hành ngay sau đó,
bà tiến sang cửa phòng đang đóng im lìm của Nhã Trúc, từ tốn gõ nhẹ mấy
tiếng.

Không thấy Nhã Trúc lên tiếng trả lời. Bà đẩy cánh cửa ghé nhìn vào.

Nhã Trúc nằm ngủ say bình thường. Nhìn nét mặt của cô con gái, một nửa
chìm xuống phần vải gối êm, phần còn lại bình dị như mọi lúc thường.

Bà An yên lòng để lại cho con một mảnh giấy dặn dò theo lệ:

- Đêm nay con đừng về khuya quá kẻo bị lạnh, cảm thì khổ nghe con!

°

° °

Nhã Trúc thức dậy sau một giấc ngủ dài. Dù là đêm mùa hè, theo thói quen,
mẹ nàng vẫn cài kín các cánh cửa kính để đảm bảo cho mọi sự an toàn,
nhưng Nhã Trúc vẫn cảm thấy trong người cô lạnh buốt khác thường.

Cô mặc thêm một cái áo len dày và đi xuống nhà bếp để tìm một vài món ăn.
Lục lọi một lúc, Nhã Trúc ngồi xuống ăn hết một cái bánh nhỏ và uống một
hộp sữa mà mẹ cô đã để sẵn trong tủ lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.