CON SUỐI MÙA XUÂN - Trang 10

đâu. Anh không nịnh đàn bà được như con gà trống, nhưng nhất định là anh
không ích kỷ như con vịt đực.

Tôi la cà ở các Bar, thuộc tên hàng tá chiêu đãi viên: những Mai ly,

Thu Nguyệt, Kim Chi, Kim Cúc. Tôi dở mọi thủ đoạn dối trá làm bộ chung
tình để nghe các nàng kể lể tâm sự, làm ra bộ si mê để các nàng nghếch mặt
kiêu hãnh, làm bộ chán đời sắp tự tử để nghe các nàng khuyên răn, dạy dỗ
theo giọng Cải lương. Chán trò chơi ấy, tôi đi về miền quê Phú Ân, Đại
Điền nghe chim hát và nhìn cây cỏ nở hoa. Cái gì tôi cũng lưu ý nghe và để
mắt nhìn. Tiếng chó sủa, tiếng trẻ khóc, con tàu chạy hối hả. Tôi nhớ Giono
có nói về "sự say mê những cái vô ích". Ừ, phải công nhận rằng khi mình
làm những cái vô ích, mình thấy tâm hồn thoải mái lạ. Từ trước đến nay và
nhất là trong thời gian tôi yêu Mỹ Khuê, tôi đã chỉ chăm chăm làm những
việc vô ích.Những việc có ích đó, cuối cùng, chẳng những đã biến thành vô
ích mà còn có hại nữa. Rõ ràng là tôi đã mất Mỹ Khuê.

Ngày lễ Quốc Khánh năm nay trời mưa, không đi chơi xa được nên

tha hồ cho tôi "say mê những cái vô ích". Tôi nằm trong giường đọc "Anh
hùng Xạ điêu" để hồi hộp vui chơi với chú Quách Tĩnh và cô bé Hoàng
Dung, can đảm lăn xả vào mọi hiểm nguy vì biết chắc là ông Kim Dung
không dám để cho mình chết. Thật chỉ có trong tiểu thuyết mới có một
người sung sướng như anh chàng Quách Tĩnh này. Không muốn học võ
nghệ mà các danh sư lại tìm đến tận tâm truyền thụ võ nghệ, không chạy
theo tình yêu mà tình yêu cứ bám riết theo mình. Xấu trai, chậm chạp, ít
thông minh, anh chỉ nhờ tính tình đôn hậu mà thành người có hạnh phúc.
Cô bé Hoàng Dung thì đẹp, kiến thức rộng, quyền biến, nhiều lúc tinh quái
độc ác. Nhưng mà chung tình. Họ bổ túc cho nhau một cách hoàn hảo. Tôi
theo dõi mối tình lý tưởng ấy và đôi lúc tưởng tượng rằng chính tôi và Mỹ
khuê đã thay Quách Tĩnh-Hoàng Dung ngồi trên lưng con Tiểu hồng mã đi
lục lọi khắp cả miền Giang Nam tìm tung tích của Hồng Bắc Cái. Tôi thấy
tôi cũng xấu trai, chậm chạp, và Mỹ Khuê cũng đẹp, cũng thông minh
quyền biến. Chỉ tiếc là Mỹ Khuê không chung tình nên trong cuộc phiêu
lưu chỉ có mình tôi thui thủi một thân. Cha chả! Buổi chiều chủ nhật thật là
buồn lạ. Tôi cứ nhớ giờ này tôi ngồi ở xa lông nhà Mỹ Khuê, ngồi vào cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.