CON SUỐI MÙA XUÂN - Trang 36

Em gật đầu và kéo tay anh chỉ về một người thanh niên ngồi lẻ loi ở

một góc phòng.

- Anh đó.
Anh chưa kịp hiểu ý em, và em mỉm cười giải thích:
- Anh không soi thấy bóng anh khi nhìn vào người thanh niên ấy sao?

Con người cô độc nhìn kẻ khác sung sướng xung quanh mình.

Em lại bắt anh lục soát thân phận và hoàn cảnh mình. Không có thú vị

gì hết. Từ nãy giờ anh thấy thoải mái bởi được quên mình, khỏi phải nặn ra
một khuôn mặt buồn và làm nháp một số lời lẽ xót xa cho hợp với hoàn
cảnh. May thay, phi cơ hôm nay không bị trễ. Anh nói:

- Thôi, em đi đường khỏe mạnh.
Anh bế Cường lên:
- Cường về ngoan với me nhé?
Cường hôn lên má anh theo lời em bảo. Nhưng giữa hai người đàn

ông... Có hai người đàn ông mà chỉ một mình em. Em sẽ mất một. Ai?

Em bước lên phi cơ, mảnh dẻ như một lá cỏ. Tà áo màu vàng phất

phơ. Hình ảnh của một thân bướm sặc sỡ thuộc về đêm qua. Cánh cửa phi
cơ đóng sập lại. Phi cơ chầm chậm quay đầu trên piste. Chong chóng quay
tít mù. Và anh xa cách em.

Vâng, cuộc đời thật nghiệt ngã và tâm hồn con người phức tạp. Chúng

ta vẫn viết thư cho nhau nhưng quả tình là anh không còn giữ được niềm
háo hức của buổi đầu. Phong thư mỗi ngày một nhẹ đi và trên những trang
giấy chừa lề trắng mênh mông, chúng ta cứ mỗi ngày mỗi thêm lưu ý đến
cảnh vật, thời tiết, nếp sinh hoạt, cả ngay đến tình hình chính trị trong
nước. Em lại tha con đi từ tỉnh lỵ này sang tỉnh lỵ khác, đổi từ ngành này
sang ngành kia. Anh thì cầm chân một chỗ như con đò đã gác cao mái
chèo, buộc dây vào cọc.

Một hôm anh gặp thằng Hưng, một thằng bạn, ở ngay giữa quán giải

khát.

- Ê! Mày vẫn còn ở Pleiku chớ?
- Vẫn ở đó như thường. Đâu có dễ mà moa rời xa nó.
- Cuộc sống vẫn thú vị?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.