CON SUỐI MÙA XUÂN - Trang 47

- Thưa ông, khi đã yêu nhau thì...
Phong không muốn nghe tiếng "yêu nhau" thoát từ đôi môi kia. Giá

nàng nói "bị bắt buộc phải..." thì chàng sẽ thấy dễ chịu trong lòng hơn. Để
giữ vẻ thản nhiên, chàng thấy cần phải nói đùa một câu:

- Ở thành phố nhỏ người ta mau lấy chồng. Vì không có một món tiêu

khiển nào có thể bận rộn tâm trí họ được. Ở thành phố nhỏ gia đình nào
cũng đông con. Người ta không dùng thì giờ để la cà ở rạp hát, ở phòng trà
mà họ chỉ biết tìm thú vui trong gia đình. Có lẽ đây là một định lý: "Khi
đóng cửa một giải trí trường thì người ta sẽ mở thêm được một nhà hộ
sinh".

Hoàng Yến mỉm cười:
- Đó là khẩu hiệu hiện nay. Nhưng ở đây cũng còn bao nhiêu cô giáo

chưa chồng.

- Chắc vì họ không đẹp bằng cô.
- Không chắc.
- Nhưng có điều này chắc: là những cô giáo chưa chồng bị hai sự thiệt

thòi. Chưa chồng là sự thiệt thứ nhất và là thiệt thòi quan trọng. Thứ hai là
phải dạy những lớp Nhất nhọc nhằn... Xin lỗi, chồng cô buôn bán gì?

- Nhà em mở tiệm dự trữ thuốc Âu Mỹ.
- Ở đường Phan Bội Châu?
- Thưa ông không. Ở đường Lê Trung Định
Chiều hôm sau khi các môn thi nhiệm ý: vẽ, nữ công, âm nhạc đã thi

xong, có cuộc họp kiểm thảo của Hội đồng giám thị. Trên đường đi đến hội
nghị chàng gặp Hoàng Yến cùng đi với một người đàn ông. Gặp nhau quá
bất ngờ, chạm sát mặt nhau ở một lề đường hẹp, cả hai bên phải đứng dừng
lại để chực tránh nhau. Hoàng Yến lúng túng chào chàng và phải giới thiệu
người đàn ông đi với mình:

- Xin giới thiệu với ông: nhà tôi
Rồi quay sang chồng:
- Ông Phong giám thị cùng trung tâm với em.
Chàng giơ tay bắt và nhìn kỹ vào mặt người chồng khó chịu vừa thích

thú vì anh không xứng với vẻ đẹp của người vợ. Một mái tóc mềm nằm rẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.