CON SUỐI MÙA XUÂN - Trang 70

- Dạ đúng đó... (tiếng nói hạ thấp xuống) tánh tình tử tế bình dân...

thương con nhà nghèo... dòng dõi làm quan to ngoài Huế...

- Chỗ đó sau này thành ruộng thuộc, cấy nếp gòn thì phải thế lắm. Cấy

lúa sợ bị rùm... Mấy lần lên hầu quan tôi có gặp thầy Lại đó. Tướng người
thanh cảnh.

- Dạ...
Tiếng hương kiểm nhỏ hẳn lại, tôi không nghe rõ. Chợt cô Ba cất tiếng

cười:

- Đâu có. Người ta ở không vui miệng đồn chơi...
- Dạ. Cô nghĩ vậy là phải. Nhà ông Học Mười nghèo (Học là tên người

ta dùng để chỉ cha tôi). Thầy Lại người quí phái...

Tiếng nói nhỏ trở lại. Một lát có tiếng cười dài của cô Ba và của

hương kiểm Mót trộn lẫn vào nhau.

Cha tôi cắm cái xuổng nhỏ đang cầm trên tay xuống đất, đứng dậy.

Tôi nhìn lên gương mặt thấy nghiêm trang. Ông nói nhỏ, giọng hơi run:

- Còn mấy cây, con trồng tiếp đi. Cha vô nhà lấy cái này.
Tối đó cha tôi ăn ít và sai con nhỏ ở đóng cổng sớm. Ông thắp nhiều

nén hương trên bàn thờ mẹ tôi và chong đèn thật khuya. Nằm trên bộ ván,
tôi chập chờn đi vào giấc ngủ với trước mắt một khoảng tối rung rinh do
bóng ông in hắt lên vách. Một vài ngày sau, ông gọi riêng tôi dặn:

- Con đừng nhảy qua bên nhà cô Ba Hường nữa. Không được nhận

bánh kẹo gì của cô hết.

Tôi vâng dạ và làm y theo lời. Mấy lần có tiếng cô gọi inh ỏi "Tiến ơi!

Tiến ơi! Ra lấy cái này" nhưng tôi nín thinh chạy núp ở trong kẹt cửa. Sau
đó cha tôi hay vác dù ra đi, có khi đi cả buổi, có khi đi cả ngày. Và hai
tháng sau cha tôi cưới Dì tôi.

Dì tôi mới hai mươi tuổi, thua cha tôi đến mười bốn tuổi. Quê dì ở mãi

Triều Sơn, hồi giờ chưa ai biết mặt nên hôm rước dâu cả xóm ồ ạt tới coi
mặt. Đàn bà háo hức hơn hết.

Ý chừng họ trông mong được thấy một con mụ dạ xoa để cho thỏa

lòng tự ái và ganh tị. Tiếc thay dì tôi lại xinh xắn. Có điều là con gái miền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.