CON TÀU TRẮNG - Trang 11

vẻ không tin. – Các người ở đây ai cũng giàu có cả, chỉ giả nghèo giả khổ

đấy thôi. Thế trong túi chú mày có cái gì, không phải tiền ư?

- Không phải đâu, chú ạ. – Thằng bé trả lời, vẫn thành thực và nghiêm trang

như thế và lộn trái cái túi rách ra. (cái túi thứ hai đã khâu kín lại rồi.)

- Thế thì cháu đã để rơi vãi hết mất rồi. Đi mà tìm ở những chỗ cháu vừa

chạy qua ban nãy ấy. Nhất định sẽ tìm thấy.

Cả hai cùng im lặng.

- Cháu là con cái nhà ai vậy? – Người bán hàng lại hỏi- Người nhà ông già

Mô-mun phải không ?

Thằng bé gật đầu.

- Cháu ông cụ phải không?

Thằng bé lại gật đầu.

- Thế mẹ đâu?

Thằng bé không nói gì. Nó không muốn đả động đến chuyện ấy.

- Mẹ cháu hoàn toàn bặt tin. Chính cháu cũng không biết tin tức gì, phải

không?

- Cháu chẳng biết gì cả.

- Thế còn bố cháu? Cháu cũng không biết à?

Thằng bé im lặng.

- Sao lại thế, anh bạn, không biết gì cả ư? Người bán hàng trách móc bằng

giọng bông đùa. Thế thì thôi vậy. Cầm lấy này. – Anh ta vôc một nắm kẹo.

– Mạnh khỏe nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.