CON TÀU TRẮNG - Trang 146

- Ôi Mẹ Hươu Sừng, thủy tổ vĩ đại của chúng con. Con xin dâng hiến mẹ

một con cừu tơ. Tạ ơn mẹ đã cứu các con của chúng con trong cơn nguy

biến. Tạ ơn dòng sữa trắng của mẹ đã nuôi sống tổ tiên chúng con, tạ ơn

lòng nhân đức của mẹ, tạ ơn con mắt mẫu tử của mẹ. Xin đừng bỏ rơi chúng

con trên đèo cao, sông dữ, trên những đường mòn trơn trượt. Xin đừng mãi

mãi ruồng bỏ chúng con trên trái đất này, chúng con là con của mẹ. Amin!

Ông sùng kính đưa hai tay vuốt mặt từ trán xuống đến cằm. Thằng bé

cũng làm như thế. Thế là ông quật ngã con cừu, trói chân nó lại. Ông rút

con dao châu Á của mình ra khỏi vỏ.

Thằng bé soi đèn cho ông.

Rút cuộc gió bão đã lặng cả. Hai lần vầng mặt trời hãi hùng ló ra qua những

mảng mây đen xơ xác đang chạy tản đi. Xung quanh bầy ra dấu vết của trận

bão đêm qua: những đống tuyết bề bộn, những bụi cây đổ rụi, những cây

non cong oằn dưới sức nặng của tuyết, những cây già bị quật đổ. Rừng bên

kia sông trầm lặng, hiền hoà, có phần ủ rũ. Bản thân con sông dường như

rút xuống thấp hơn, hai bờ đầy tuyết, dốc hơn trước. Nước ít ồn ào hơn. Mặt

trời vẫn lúc thế này lúc thế khác: khi thì ló ra, khi thì lẩn mất.

Nhưng không có điều gì khiến tâm hồn thằng bé rở nên u ám, không có gì

khiến nó phải lo ngại. Những lo lắng đêm qua đã chìm vào lãng quên, trận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.