CON TÀU TRẮNG - Trang 179

tiếng lắc rắc nghe rõ mồn một. – Chúng tao kiếm cái này cho ông mày đấy.

– Y nháy mắt với thằng bé. – Khi nào ông già qua đời, chúng ta sẽ đặt cỗ

sừng lên mộ ông. Bấy giờ thử xem kẻ nào dám bảo chúng ta không kính

trọng ông cụ. Kính trọng quá đi chứ! Được cỗ sừng như thế này thì dẫu có

chết ngay hôm nay cũng hả dạ! – Y vừa cười hô hố vừa nhắm chỗ bổ rìu.

Cỗ sừng không chịu thua. Thì ra chặt được nó không phải dễ. Say rượu,

Ôrôzơkun, chặt không đúng chỗ, vì thế y nổi khùng. Cái đầu trật khỏi khúc

gỗ, rơi xuống. Thế là Ôrôzơkun vung rìu bổ vào cái đầu trên mặt đất. Cái

đầu bắn văng đi, y cầm rìu đuổi theo.

Thằng bé run rẩy, mỗi lần như thế nó lùi lại một bước, nhưng nó không đủ

sức bắt mình rời khỏi chống này. Như trong cơn ác mộng, một sức mạnh

khủng khiếp và khó hiểu khiến nó bị chôn chân tại chỗ, nó đứng ngây ra và

ngạc nhiên vì con mắt lờ đờ, không chớp của Mẹ Hươu Sừng chẳng hề

tránh né chiếc rìu. Con mắt không chớp, không nheo lại vì sợ hãi. Cái đầu

đã bê bến bùn đất từ lâu, nhưng con mắt vẫn trong trẻo, và dường như vẫn

nhìn thế giới với vẻ ngạc nhiên câm lặng, ngưng đọng như lúc cái chết chợt

đến với nó. Thằng bé sợ Ôrôzơkun say rượu sẽ bổ trúng con mắt.

Sừng vẫn không rời ra. Ôrôzơkun mỗi lúc một mất bình tĩnh, trở nên hung

hãn, và không còn phân biệt gì nữa, cứ chém bừa vào cái đầu, bổ cả bằng

sống và lưỡi rìu.

- Như thế thì làm gãy sừng mất. Đưa tôi nào. – Xâyđăcmat tới gần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.