ra, những dãy núi tối thẫm ngả sang màu trắng tro, nom như ót những con
cáo nâu đen.
Gió trở nên giá buốt, lùa trong các hẻm núi. Nhưng cữ này, ngày vẫn còn
sáng sủa, khô ráo.
Đối diện với khu trạm gác, rừng nhanh chóng bước vào thu. Sắc thu đỏ úa
như đám cháy không khói lan khắp dải rừng cây nhỏ mọc trên sườn núi dốc
đứng, chạy ngược từ sát bờ sông lên tới khu rừng Thông Đen. Chói rực nhất
- hừng lên một màu đỏ tía - và bền bỉ nhất, những cánh rừng liễu và rừng
phong quyết leo lên thật cao: chúng lên tới tận khu rừng lớn ở độ cao có
tuyết phủ, tới vương quốc tăm tối của những cây thông và cây vân sam.
Rừng thông vẫn sạch sẽ như tự bao giờ, và trang nghiêm như trong đền thờ.
Chỉ có những thân cây màu nâu cứng cỏi, chỉ có mùi nhựa cây khô khan,
chỉ có những là hình kim màu hung trải kín chân rừng. Chỉ có gió lưu
chuyển không tiếng động giữa những ngọn thông già.
Nhưng hôm nay, lũ quạ hoảng hốt kêu gào không ngớt trên ngọn núi.
Một đàn quạ đông đảo kêu thét dự dội, không ngừng lượn vòng trên khu
rừng thông. Lũ quạ nháo nhào lên ngay khi vừa nghe tiếng rìu bổ chan chát,
còn bây giờ, chúng thi nhau kêu gào như thể chúng bị cướp bóc giữa ban
ngày và đuổi theo hai người đang đưa một cây thông bị đốn xuống núi.