CON VE SẦU - Trang 10

Họ vây tròn Oanh và tôi. Còn tôi thì vẫn đứng trên bàn tay Oanh như một
anh hề làm trò vui cho các cô gái trẻ. Họ trêu ghẹo tôi, chọc tôi, cù tôi.
Bích, cô gái trẻ nhất và ngây thơ nhất trong bọn lấy ngón tay út cù tôi. Tôi
cười đến nỗi suýt ngã ra khỏi lòng bàn tay Oanh. Bích cười bảo tôi:

- Chưa cù mà đã cười!

Tôi vội trốn trong các ngón tay Oanh.

Sau khi đùa nghịch chán chê, các cô gái trải khăn bông xuống đất, người thì
nằm dài, người thì ngồi, người thì đứng, như những bức tượng, thân thể,
ngực bụng, mông, vai, mắt nửa nhắm nửa mở. Mặt trời bây giờ đã lặn sát
chân trời, ánh nắng xiên song song mặt đất.

Gió chiều lên, hơi lành lạnh. Bích đặt tôi giữa đôi vú tròn và xinh xinh của
nàng, như giữa hai cái đồi cát nhỏ. Tôi cố giấu sự thèm muốn của tôi bằng
cách nằm sấp trên ngực Bích, cảm thấy làn da của nàng mềm, ấm, các sợi
lông tơ mịn như mây. Tôi hôn đầu vú hồng hồng của nàng làm nàng mỉm
cười bí mật, thân thể hơi rợn lên.

Chiều xuống càng nhanh. Các vì sao bắt đầu lần lượt nhấp nhánh giữa các
làn mây tím. Gió bây giờ nổi lên, quét lá tràn mặt đất. Các cô gái bỗng
không cử động nữa, yên như các bức tượng muối, yên bặt trong gió lốc
cuốn tròn cỏ may và bụi đất. Tôi vội cuốn mình vào trong vài cái lá khô.
Bích tan dần trong cơn lốc cùng các cô gái khác, cùng với Oanh thành muối
trắng, thành bụi nhỏ. Chẳng bao lâu chung quanh tôi chẳng còn ai nữa. Chỉ
còn tôi chơ vơ đứng trên một đống cây khô mà gió đã tạc lờ mờ thành hình
các cô gái.”

Làm sao cho Oanh hiểu rằng quê tôi xa lắm, mãi tít trong làng Quang Tó
bao bọc bởi hàng ngàn ruộng nước, bờ tre rậm rạp? Đêm nay giao thừa, tôi
lại nhắc điều đó cho Oanh. Nàng nắm tay tôi:

- Xa, gần, đâu có gì quan trọng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.