CON VE SẦU - Trang 9

- Tôi tìm Đởm khắp mọi nơi. Tôi lạc vào các làng mạc, các hoàng hôn cô
liêu, cho đến bây giờ mới gặp Đởm!

Oanh cúi mình lên tôi, bóng nàng chùm ngập lên tôi, kéo dài thành một vệt
đen mênh mông trong ánh nắng quái xiên ngang. Vì sự trớ trêu của một cô
phù thủy tinh nghịch nào đó, tôi tự nhiên trở thành nhỏ xíu, chỉ cao bằng
ngón tay trỏ và Oanh khổng lồ, đối với tôi, như một cô King Kông.

Tiếng nàng tròn và ngọt ngào thì thầm như sấm vào tai tôi:

- Cưng ơi!

Oanh ngồi xuống, mặt tắm trong ánh nắng vàng khè, mắt trong như thủy
tinh tím ngắt. Nàng phá ra cười vì tôi nhẩy vội để tránh khỏi bị đè bẹp bởi
đôi mông của nàng.

- Xin lỗi, tôi đã làm Đởm sợ hãi!

Tôi chưa kịp làm gì thì Oanh đã tóm được tôi bằng hai ngón tay. Nàng đặt
tôi vào lòng bàn tay, nâng tôi lên miệng nàng để hôn tôi:

- Coi kìa! Các cô bạn tôi đang chạy tới!

Và tôi nhìn phía đằng xa một đàn con gái đang nhịp nhàng chạy, người này
lẫn vào người kia, thành một khối uyển chuyển. Họ đều trầm xuống, như
trong một giấc mơ lạ lùng. Chân, tay, đùi họ mạnh mẽ căng ra, co lại trong
nhịp chạy, nổi bật các bắp thịt, họ cười nói vui vẻ tắm trong ánh nắng còn
âm ấm. Tôi biết họ, như người ta biết nhau trong một giấc mơ dù chưa bao
giờ gặp nhau, nhưng đối với họ tôi chỉ là một đồ chơi, một hình nộm bằng
gỗ nhỏ xíu. Họ có ngờ đâu tôi là một người đàn ông trước khi bị biến thành
đồ chơi, và một ngày nào đó tôi sẽ thoát khỏi ảo thuật để trở lại thành
người.

Các cô gái kêu lên:

- Chào anh Đởm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.