CON VE SẦU - Trang 27

- Yêu ai, yêu cả một đời, có phải không? Tối nay chúng ta mừng ngày
chúng ta gặp nhau, như mọi năm vậy, chúng ta quen nhau đã…

Tôi vội để ngón tay lên môi Oanh không cho nàng nói tiếp. Tôi không
muốn đo thời gian. Nàng gật đầu đồng ý, ngậm đầu ngón tay giữa hai hàng
răng ngọc, vì tối nay là tiệc mừng. Nhạc và tiếng hát ngừng trên không và
đường phố bắt đầu nhộn nhịp đầy ánh sáng, xe cộ, mầu sắc, tiếng cười,
tiếng nói, thì ra mùa hè đã tới.

Bóng chiều bao phủ dần trên cái vườn mà chúng tôi thường xuyên ngồi
uống trà. Chúng tôi đi thong thả từng bước vì tin rằng sẽ gần nhau mãi, vì
chiều nay êm đềm quá, đầy hương thơm của hoa lá. Oanh chợt hỏi:
- Anh có muốn chúng ta yêu nhau không?
- Có chứ, tiệc này đầy mọi vẻ tân, như một tân hôn vậy!
Rượu phải nồng.
- Và má phải hồng, môi phải nóng?

Oanh cúi đầu. Tôi quàng tay lên cái eo mảnh khảnh, kéo nàng sát vào tôi,
từ từ hôn nhẹ nàng. Bỗng nàng cắn mạnh môi tôi, làm tôi phải kêu lên, tuy
tôi rất can đảm chịu đau.
- Anh thấy không, giây phút này không phải là giấc mơ mà là sự thực. Và
cũng không phải là một cuốn tiểu thuyết, mà là đời sống của đôi ta được
chuyển thành truyện.
Nàng quay tròn, tà áo tung bay như một bông hoa:
- Anh yêu em nhiều lắm?
- Truyện chỉ nói về em.
- Không phải. Em có mặt trong truyện, dưới nhiều hình thức, nhưng lúc nào
em cũng là em. Còn anh thì luôn luôn biến đổi.

Một cái khay bằng thủy tinh đầy mứt, mứt gừng, quất, cam, bí, dưa hấu,
dưa leo, dưa gang. Cái chai rượu đỏ và rượu mùi, cũng bằng thủy tinh,
đứng lẫn vào các ly, chén, đĩa. Tất cả sáng loáng dưới ánh sáng đèn và nến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.